MÁU CỦA HOA - Trang 245

rất nhanh bỏng rộp đến tận bên trong. Khi ông ấy muốn nói chuyện, tôi
lắng nghe, và khi ông ấy muốn cơ thể tôi, tôi để ông ấy làm điều ông ấy
thích. Tôi không thể hiểu làm sao mình lại làm cho ông ta thất vọng.

Tôi tiếp tục giã hạt dẻ túi bụi. Đã bao nhiêu chuyện đã đổi thay kể từ

ngày bầm và tôi chuyển từ buôn làng mình đến thành Isfahan này! Tôi đã
được bảo vệ như một con sâu tằm trong một cái kén. Tôi ước mong lại trở
thành một đứa con gái còn trinh mười lăm tuổi chưa biết tí gì về chuyện vật
đổi sao dời.

Đến bữa trưa, tôi không thể nào ăn được nhiều, làm cho chị Cook ngạc

nhiên, vì chị biết tôi rất khoái khẩu món sốt hạt lựu của chị.

Ái chà! - Tôi kêu lên khi cắn phải một vỏ hạt sắc nhọn trong nước sốt.

Nếu không thì bữa ăn vẫn im lặng như ngày thường, bầm tôi ngó nhìn

lo lắng cứ mỗi khi hai người bắt gặp ánh mắt của nhau.

Ăn xong, tôi giúp dọn dẹp bát đĩa, và nạo vét cơm cháy ở dưới đáy nồi

cho đến khi ngón tay thành chai trước khi mọi người đi nghỉ trưa, tôi hỏi
Gordiyeh còn có việc vặt gì cần phải làm không. Với vẻ mặt hài lòng, bác
gái bảo tôi ra chợ mua bánh rán, một loại bánh làm bằng gạo nếp có nhân
mà cháu của bác rất thích. Tôi bước ra khỏi nhà Gostaham cuốn kín mình
trong áo choàng khoác ngoài, đeo mạng che kín mặt và mau rảo bước đến
cửa hàng bánh rán trong Chợ Lớn. Tôi mua bán nhanh chóng và thay vì đi
về nhà tôi tạt vào khu Hình hài Thế giới và bước vào khu Chợ ở vùng phía
Nam. Chọn một con đường dài đến bờ sông để tránh gặp bất cứ ai tôi biết.
Tôi đi qua quầy hàng bán quần áo chẽn, những người bán rau quả, và quầy
bán xoong chảo, đến lúc tôi ra khỏi chợ đến gần chiếc cầu Vòm Tam thập
tam. Tôi nhìn quanh rất nhanh để đảm bảo chắc chắn không có ai nhận ra
tôi trước khi tôi vượt qua cầu rồi đi bộ ngược dòng đến khu định cư
Acmêny mới của thành phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.