MÁU CỦA HOA - Trang 274

Còn nữa là ông ấy là con trai của một người nuôi ngựa giàu có sống ở

miền Bắc.

Tôi nhìn chằm chằm vào Naheed. Tôi biết tôi phải nói gì đó, nhưng tôi

không thể hé môi để nói được lên lời. Thay vì thế, tôi bắt đầu ho và thở hổn
hà hổn hển. Tôi nghiêng người, nghẹo đầu cúi xuống cố hít lấy hít để chút
không khí.

Ơ kìa! - Naheed nói - Cậu không sao đấy chứ?

Dường như cơn sốc này sẽ chẳng bao giờ chấm dứt. Tôi cứ ho rũ rượi

cho đến khi nước mắt trào ra, và rồi tôi nín lặng.

Sao bộ dạng cậu trông khổ sở thế này? - Naheed nói lúc tôi đang dụi

tay lau mắt.

Nếu như cậu chỉ biết bấy nhiêu thôi thì…ự hừ… - Tôi đáp lời.

Tôi buộc mình phải giữ lại lời nói, bởi vì trước đây tôi đã nhiều lần

quá ư là hấp tấp. Có đến hàng trăm người lái ngựa giàu có cơ mà? Hoặc chí
ít thì cũng có đến hàng tá người như thế cơ mà? Và phần lớn số họ làm gì
chẳng có con trai? Chắc chắn đây hẳn phải là một người khác rồi.

Cha mẹ cậu chắc hẳn đã kể với cậu nhiều chuyện hơn thế. - tôi nói

giọng khích lệ.

Naheed dừng lại suy nghĩ một lát.

Ông ấy mất bà vợ thứ nhất, nhưng đó thật sự là tất cả những gì tớ biết.

- Cô bạn đáp.

Tôi cảm thấy một luồng gì đó chạy buốt lạnh xuyên qua mình, làm tôi

muốn như tự ôm lấy mình để xua tan nó đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.