MÁU CỦA HOA - Trang 316

luôn thể hiện mình là một cô con gái lịch sự. Chỉ với riêng ông ấy là tôi có
thể phơi bày thực sự về thú nhục dục của mình. Cũng phải mất một thời
gian dài tôi mới khám phá ra điều đó, và hàng đêm tôi không được gặp ông,
đó là điều mà tôi mong mỏi.

Tôi hắng giọng, bối rối.

Cậu xấu hổ à? - Naheed vừa nói vừa cười. - Tớ cho rằng đó là điều tự

nhiên thôi, vì là gái trinh mà.

Thế cậu có nghĩ là cậu sẽ thấy thích hơn nếu ông ấy là Iskandar? - Tôi

hỏi.

Tất nhiên rồi. - Nó nói. - Cái cảnh anh ấy không mặc quần áo làm tớ

nhớ tới người yêu. Tớ cảm thấy tay của anh ấy trên người tớ thô ráp như
vuốt mèo. Thậm chí râu của anh ấy chà xát lên mặt tớ. Tớ muốn đẩy anh ấy
ra, nhưng tớ cứ phải nằm đó và đợi cho đến khi anh ta làm xong.

Anh ấy có thích điều ấy không? - Tôi buột miệng. Tôi cũng đã cảm

thấy xấu hổ khi lần đầu tiên ăn nằm với ông ấy, nhưng chưa bao giờ cự
tuyệt theo cách như Naheed mô tả. Một lần tôi đã thất bại trong việc làm
hài lòng ông, ông ấy đã phạt tôi nhiều tuần. Ông ấy đã làm gì nó nhỉ?

Naheed nhìn tôi với một tình cảm thật kỳ cục, khóe môi trễ xuống.

Anh ấy dường như không để ý đến nhiều lắm. Cứ như thể anh ấy chỉ

làm nhiệm vụ của một người chồng.

Liệu có phải ông ấy lên giường cùng nó là vì cần phải làm như thế,

còn ông ấy dành riêng cho tôi? Tôi muốn mình tin vào điều đó.

Thế cậu tán dương ông ấy thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.