MÁU CỦA HOA - Trang 322

nhẹ tay hơn một chút để cho chiếc thảm không bị ngắn đi một phía khi tháo
ra khỏi khung dệt.

Hàng ngày, chúng tôi làm việc vào khoảng giữa buổi sáng cho đến giờ

ăn và sau đó tiếp tục trở lại công việc cho đến giữa buổi chiều. Tôi chắc
chắn rằng họ uống nhiều trà và ăn đồ ngọt vì thế họ sẽ làm việc một cách
dễ dàng; và vào buổi trưa, chúng tôi ăn cùng nhau. Tôi nghi rằng đó là bữa
ăn duy nhất trong ngày mà họ có được. Điều đó làm tôi cảm thấy mình thật
hạnh phúc khi giúp họ, bởi vì cũng đã có lần chính tôi bị cơn đói hành hạ.

Một buổi sáng, Katayoon đã hỏi tôi về việc chọn màu nào để dệt, vì

trong thiết kế của tôi màu ở điểm đó không rõ ràng và tôi đã phải cân nhắc
mãi để chọn màu. Tôi nghĩ một lúc và nói:

Dùng màu đỏ đi! Và từ đó trở đi chúng tôi dùng màu đỏ cho loại hoa

đó.

Ái chà! Nó đáp lại và làm theo mệnh lệnh của tôi. Tôi phát hiện ra

rằng tôi rất thích cảm giác được làm chủ, đặc biệt sau nhiều tháng làm
những việc mà người khác ra lệnh cho tôi.

Cho dù trước đó tôi vẫn thường xuyên dành thời gian giải trí với ông

Fereydoon và không ngủ, tôi cũng vẫn thức cho đến khi Malekeh và
Katayoon về nhà và lúc đó tôi mới đi nghỉ. Nếu trời đã sáng khi tôi tỉnh
giấc, tôi lại tiếp tục dệt thảm một mình. Tôi muốn dệt xong sớm nhất với
khả năng của mình. Bác gái Gordiyeh không phàn nàn được gì, vì thế bất
kể cái gì mà tôi kiếm được sẽ chỉ thuộc về tôi và bầm tôi.

Một buổi sáng, một bà già lưng còng gõ cửa nhà tôi và nói với tôi rằng

Naheed mong được gặp tôi. Tôi nhờ bà ấy chuyển lời cáo lỗi của tôi tới
Naheed, vì tôi đang bận việc với Malekeh và Katayoon, nhưng bà ấy trả lời
rằng bà ấy được lệnh sẽ không trở về nếu như không có tôi đi cùng. Chính
vì lý do đó, bà già đã nặng nề ngồi phịch xuống sân trong và quấn lại chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.