MÁU CỦA HOA - Trang 337

Cái gì, sợ bị chết sớm à? Một người con gái trẻ đẹp như em không

chết sớm đâu.

Không phải, mà sợ rằng những người khác sẽ chết hoặc tất cả mọi câu

chuyện sẽ chấm hết.

Fereydoon nhìn ra chỗ khác một phút, tôi có thể thấy rằng ông chắc sẽ

không đưa ra bất cứ lời hứa nào về tương lai của chúng tôi, thậm chí cả về
khế ước.

Anh biết phải làm gì để làm cho em cảm thấy vui hơn đây? - Ông nói.

Ông quàng tay quanh tôi và hôn vào gương mặt tôi, rồi sau đó lặng lẽ

ôm lấy tôi một lúc rất lâu. Lúc tôi cảm thấy khác, ông cầm một cốc sữa và
rượu vang nâng lên môi tôi và tôi chậm rãi uống. Tôi nằm trong tình yêu
thương mượt mà của ông mà việc này tôi hiếm được trải qua.

Ông hỏi tôi xem tôi có muốn ông không, hay là chỉ muốn được ôm

hôn trong vòng tay của ông. Tôi muốn cả hai thứ, thế là ông cho tôi một thứ
và rồi thứ kia. Đây là lần đầu tiên cuộc tình diễn ra rất chậm tới nỗi mà
những ngọn đèn dầu cháy hết cả dầu, thành muội đen ở bấc và lụi đi.
Chúng tôi quấn chặt bên nhau như nhung và lụa, và khi xong xuôi rồi, tôi
nằm im lặng trong cánh tay ông, còn ông thì vuốt ve mái tóc tôi. Rồi thì cả
hai chúng tôi cùng thiếp ngủ một giấc ngắn.

Tôi là người đầu tiên tỉnh dậy bởi vì tâm trí tôi ngập tràn những ý

nghĩ. Nghĩ về chuyện tôi đã đến Isfahan, và con bé Naheed làm thế nào lại
giống như một trong những nữ nhân vật người hùng của tôi trong những
câu chuyện kể của bầm. Lần đầu tiên tôi đã gặp nó như thế nào, nó đã nói
về bố mẹ nó như thế nào “tớ sẽ bắt họ phải làm điều mà tớ muốn”. Tôi đã
trở nên tin tưởng rằng một đứa con gái như nó luôn có thể đoạt được những
gì nó mong muốn. Tôi đã từng hy vọng như thế nào để trở thành bạn bè

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.