MÁU CỦA HOA - Trang 338

vĩnh viễn với nó, và tôi đã yêu thương nó như thế nào và đã mong đợi lòng
vị tha của nó như thế nào.

Mặc dù ông vẫn còn đang ngủ đấy, Fereydoon vẫn vòng tay ôm tôi

trong lòng. Cảm giác tội lỗi vì mình đã làm Naheed đau khổ đã bốc hơi tan
biến đi một lát cùng với niềm vui của riêng tôi đang được ông ôm ấp trong
vòng tay. Tôi bắt đầu hôn vào cổ ông và lúc ông tỉnh dậy tôi cảm thấy đói.
Tôi nhảy lên người ông, như muốn ăn tươi nuốt sống. Cả hai người như hai
con sư tử cái và đực, dữ dội, chơi đùa, còn đôi mắt Fereydoon thì trĩu đầy
vẻ biết ơn.

Anh chưa bao giờ biết được mình mong đợi gì khi bên em. - Ông nói.

- Ngoại trừ rằng anh luôn được thỏa thê, và cứ mỗi lần chúng ta bên nhau
thì đều có điều khác biệt.

Em cũng không bao giờ biết. - Tôi đáp lại, cảm thấy tự hào với những

gì tôi đã có thể làm.

Có lẽ tôi đã dần dần, nhưng không giống Naheed, cũng học được, rằng

tôi cuối cùng đã hiểu được cách làm tốt cái việc này. Và giờ đây, trong
bóng đêm, hai cơ thể ướt nhoe nhoét mồ hôi của cả hai người, trái tim tôi
đang cởi mở hết mình với Fereydoon. Tôi lăn mình sang bên cạnh và nhìn
vào khuôn mặt ông.

Anh có biết vì sao hồi tối em buồn không?

Không biết. - Ông nói, giọng nghe ngái ngủ.

Em đã đến thăm Naheed. Nó đã biết chuyện rồi.

Ông mở to mắt ra và nhìn vào tôi.

Biết về chuyện khế ước á?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.