MÁU CỦA HOA - Trang 339

Vâng.

Tôi cứ ngỡ ông sẽ bị sốc, nhưng ông ngáp dài và vuốt râu, và rồi bàn

tay ông vuốt xuống ngực ông. Khi ông tìm được cái cần tìm, một nụ cười
mỉm xuất hiện ở khóe môi.

Thế con bé đã nói gì? - Ông hỏi.

Nó không được vui lắm. - Tôi đáp.

Và thế thì sao?

Những lời nói của ông không có vẻ lạnh lùng chút nào, nhưng nghe ra

có vẻ thờ ơ. Những lời ấy làm tôi run cả người cứ như thể mình vừa nuốt
phải một cục nước đá vào một ngày nóng bức. Trước khi tôi có thời gian trả
lời Fereydoon vớ lấy bàn tay tôi, kéo nó về nắm lấy cái của ông. Tôi miễn
cưỡng và cố rút tay ra, bởi vì tôi muốn kể thêm cho ông nhiều chi tiết nữa.
Chúng tôi vật lộn một lát cho đến lúc cuối cùng tôi gỡ được mình ra, nhưng
ngã ngửa xuống đệm giường, Fereydoon leo ngay lên người tôi, và tôi nhìn
thấy một nét đanh đá trong ánh mắt ông làm tôi nhớ tới Naheed. Có một
thứ mệnh lệnh phải biết câm lặng giữa họ với nhau, và một ý chí khăng
khăng mà tôi đang nài xin ông, ngay bây giờ, không cần thêm một lời nói
nào.

Tôi nghĩ rằng ánh mắt của tôi chắc hẳn đã thể hiện ý chí kháng cự của

mình, và đó là một điều tồi tệ nhất mà tôi có thể đã làm, bởi vì Fereydoon
coi đây như là một trò chơi. Ông lấy hai đầu gối của ông bẻ hai đầu gối của
tôi sang hai bên và chẳng nói chẳng rằng cứ thế chiếm đoạt tôi. Tôi đau khổ
rên la, chẳng được chuẩn bị gì cả, và chỉ biết trơ mắt ra kinh ngạc nhìn đôi
mắt ông Fereydoon chớp chớp lấp la lấp lánh vì cảm khoái mới lạ gia tăng.

Tôi quyết định phải tỏ ra là mình tức giận, tôi cố tình gào lên như quá

sướng, mặc dù đôi mắt mình thì lại lộ vẻ chán ngấy, rồi tôi tì miết đùi mình
vào đùi ông giả vờ hăng hái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.