MÁU CỦA HOA - Trang 39

hồng, cô lại nhắm mắt lại cố nhớ đến hương vị hoa hồng còn ngọt ngào
đáng yêu hơn cả hy vọng.

Khi bầm tôi dừng nói, tôi lăn người bên này bên nọ để gỡ chân khỏi

đám rơm, nhưng cũng chẳng hề thoải mái hơn. Tôi cảm thấy khó chịu khổ
sở như thể có con ong đập cánh trong tai.

Bầm tôi ôm lấy mặt tôi bằng cả hai bàn tay.

Chuyện gì thế con gái của bầm? - Bầm hỏi. - Con ốm à? Con khổ lắm

à?

Một âm thanh không vui buột ra từ miệng tôi, và rồi tôi giả vờ là mình

đang cố ngủ.

Bầm tôi nói, cứ như thể đang suy nghĩ bằng lời.

Bầm chẳng hiểu sao lại kể cho con chuyện ấy cơ chứ. Chuyện cứ thế

tuôn ra trước khi bầm nhớ ra câu chuyện có ý nghĩa gì.

Tôi biết câu chuyện đó rồi, vì bầm đã kể một hai lần gì đó hồi còn ở

buôn làng. Hồi ấy, câu chuyện chẳng hề làm tôi phiền muội. Vì tôi hằng
mong đợi một người chồng trải đường cho tôi đi bằng những cánh hoa
hồng, chứ không phải một bác choai choai nhuốm mùi da bò rữa. Tôi chưa
từng bao giờ nghĩ rằng số phận của mình lại giống số phận của cô bé
Golnar, nhưng giờ đây, trong đêm đen của căn phòng lạ giữa một thành phố
xa lạ, câu chuyện này nghe như một lời tiên tri. Tía tôi không còn bảo vệ
chúng tôi được nữa, và chẳng có ai trên đời ở vị thế trách nhiệm làm cái
việc ấy. Bầm tôi thì đã quá già chẳng còn ai màng đến nữa, và giờ đây
chúng tôi chẳng có tiền làm của hồi môn và chẳng ai lại muốn tôi làm vợ.
Mới chỉ lần rẹt qua đầu tiên của Sao Chổi quái gở đó, tất cả tương lai của
tôi đã tan tành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.