MÁU CỦA HOA - Trang 404

Một điều duy nhất níu kéo tôi khỏi thất vọng là tôi hiểu rằng ra người

ta còn nợ tôi một tấm thảm đắt tiền. Khi tôi hồi phục tôi sẽ tìm kiếm người
đàn ông Hà Lan để hoàn tất việc mua bán. Ngay khi tôi có tiền trong tay tôi
muốn bắt đầu dệt một tấm thảm mới cùng với Katayoon và Malekeh. Ước
mơ của tôi là có thể thuê được nhiều người khác sao cho chúng tôi sẽ có
nhiều tấm thảm mắc vào khung dệt cùng lúc, y như xưởng dệt Hoàng Gia.
Rồi lúc đó bầm tôi và tôi, có thể lắm chứ, kiếm được khối tiền để tự nuôi
mình và sống thoải mái.

Phải mất hơn một tuần để cái cằm tôi hết đau để tôi đủ sức đi tìm

người đàn ông Hà Lan. Tôi không muốn đến gặp ông ấy khi mặt tôi còn tím
và sưng, vì như thế sẽ dễ cho ông ấy nghĩ rằng tôi cứ có tiền cho tấm thảm
là được.

Khi tôi kể với bầm tôi về kế hoạch của mình đi tìm ông ấy, bầm chỉ

nói có bốn chữ:

Bầm sẽ nấu nướng.

Bầm vẫn không nói chuyện nhiều với tôi. Cơn giận của bầm cắn dứt

tôi, và tôi hy vọng rằng món tiền từ người đàn ông Hà Lan sẽ làm cho bầm
nguôi giận.

Bầm lấy ra những đồng xu cuối cùng để mang ra chợ gần nhà Malekeh

và mua một con gà. Ở giữa sân bầm cắt tiết gà ở chỗ cổ trong khi tất cả trẻ
con của những nhà người khác ngắm nhìn xem vẻ ghen tị, sau đó bầm vặt
lông gà và ninh gà trong nồi với đậu xanh tươi. Malekeh về nhà tối hôm đó
ngửi thấy mùi gà hầm, một niềm hân hoan mà cô chắc từ lâu nay không có.
Chúng tôi tất cả cùng nhau ăn tiệc, và thậm chí Davood cũng ngồi dậy và
xơi vài miếng gà hầm, sau đó tuyên bố hùng hồn “đúng là món ngon thiên
đường”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.