MÁU CỦA HOA - Trang 412

Sau khi rao bán thuốc cho những người hàng xóm thất bại, chúng tôi

đặt ra kế hoạch rao bán thuốc ở nơi khác. Bởi vì những người mua thuốc
đáng kính là đàn ông, chúng tôi bảo anh trai của Katayoon tên là Amir đi
cùng chúng tôi để giúp bán hàng ở những khu khá giả hơn trong thành phố.
Anh chàng này là một người cao cao, dễ hòa nhập, có tác phong thân thiện
và một giọng nói sâu trầm cứ như thể là người đàn ông đã trưởng thành.

Ngày đầu tiên, chúng tôi xuất hành rất sớm vào buổi sáng và đi đến

khu vực thịnh vượng gần Tứ Vườn, cách xa hẳn khu nhà của Gostaham để
tránh chẳng may tình cờ gặp lại bác. Amir hăng hái nhập vai của mình:

Cầu chúc cho hơi thở của các vị bay nhẹ nhàng như gió! - Cậu hét to,

hơi thở nóng ấm của cậu đông thành hơi trong không khí.

Thầy lang thảo mộc gia truyền dân gian đầy quyền năng từ núi rừng

phương Nam pha chế đây!

Lúc này lúc khác một người hầu từ một căn nhà lại bước ra để xem

hàng chúng tôi. Nếu người đó là đàn ông, Amir sẽ chộp lấy một lọ thuốc và
cố rao bán cho người đó. Nếu người đó là đàn bà, bầm tôi và tôi sẽ đi ra.
Đến cuối chiều, chúng tôi đã bán được hai can thuốc nước, đủ để mua bánh
mì và món cật nướng cho ba người.

Hay là chúng ta thử bán hàng gần thánh đường có cái biển đồng đi?

Tôi hỏi bầm tôi. Bầm không trả lời. Tôi thở dài và đi theo bầm về nhà.

Trong liền vài tuần tiếp đó, chúng tôi bán rong thuốc của mình, nhưng

vào ngày thứ sáu thì bán ở những khu vực giàu có hơn của thành phố. Thời
tiết trở nên se lạnh hơn và nhiều người bị ốm hơn. Chúng tôi không kiếm
được nhiều tiền, nhưng cũng đủ tiền để ăn và bổ sung một khoản thực
phẩm nho nhỏ vào bàn ăn của nhà Katayoon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.