MÁU CỦA HOA - Trang 42

Bầm tôi nói nốt phần câu còn lại, vì bà cũng nghĩ đúng y như tôi.

Có thể nằm gọn đến hai lần trong cái quảng trường này ấy chứ lị.

Chẳng thế mà người ta gọi Isfahan là một nửa thế giới.

Quảng trường rộng đến nỗi mà người ở đầu này nhìn người đầu kia bé

tí tẹo như trong một bức tranh bé. Đỉnh chóp tháp Hồi giáo của Thánh
đường thứ Sáu dài, mảnh dẻ và cao ngất khi chúng tôi nhìn lên, tôi cảm
thấy chóng cả mặt vì dường như chúng cao quá như đang bị nuốt vào bầu
trời. Mái vòm ngọc lam khổng lồ trông cứ như treo lơ lửng trên không gian;
chắc hẳn bàn tay con người phải có đức chúa Trời trợ giúp mới làm cho đất
sét trông nhẹ tênh như thế! Đường vào cổng chợ cao ngất, được trang
hoàng bằng một bức bích họa - lần đầu tiên trong đời tôi nhìn thấy - tranh
vẽ hoành tráng một trận đánh, trông cứ y như thật, những người đàn ông
đang giao chiến ngay trước mắt chúng tôi. Mọi thứ ở cái quảng trường này
dường như không tuân theo bất cứ quy luật thông thường nào.

Thưa bà, xin bà tiến lên đi ạ! - Một người đàn ông phía sau chúng tôi

dùng ngôn từ lịch sự thưa gửi với người phụ nữ đã có chồng.

Chúng tôi xin lỗi và tránh dạt sang bên. Vừa đi vừa quay mặt lại nhìn,

người kia nở một nụ cười:

Lần đầu tiên à? Tôi rất khoái ngắm nhìn vẻ bâng khuâng của khách lạ.

Bâng khuâng là đúng. Phía cạnh ngắn của quảng trường, lâu đài màu

xanh ngọc và màu vàng của quốc vương Abbas xoay mặt đối diện với
Thánh đường mái vòm vàng của riêng Người, chói chang như một mặt trời
thứ hai. Phía cạnh dài của quảng trường là cổng dẫn vào Chợ Lớn đối diện
là Thánh đường thứ Sáu - nhắc nhở những nhà buôn biết sợ đức chúa Trời
là họ cần phải chân thật.

Quyền năng, tài lực, và đức chúa Trời tất cả đều tụ hội một chỗ nơi

đây. - Bầm tôi nhận xét, mắt nhìn khắp lượt những tòa nhà xung quanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.