MÁU CỦA HOA - Trang 43

quảng trường.

Và cả môn bóng chày quần ngựa nữa. - Tôi đáp lời, để ý thấy mấy cột

gôn ở cuối quảng trường, rất dài đủ để tổ chức những trận thi đấu.

Từ đỉnh một ngọn tháp, giáo sĩ đạo Hồi bắt đầu gọi giờ cầu nguyện,

tiếng ông xuyên thấu qua khoảng không gian quảng trường bằng chất giọng
mũi:

A-la-hu-ắc-ba, hỡi đức chúa Trời vĩ đại. - Ông kêu to, tiếng vang vang

trên đầu chúng tôi.

Khi đi trong quảng trường tôi để ý thấy phần lớn các tòa nhà đều lát

màu trong sáng nhất của bầu trời và mặt trời. Mái vòm của Thánh đường
thứ Sáu trông là màu ngọc bích từ xa xa, nhưng đến gần hơn thì trông tươi
tắn với những sọc dây leo uốn éo màu trắng và vàng. Những vòm cụm ngọc
bích và trắng nhỏ nở như hoa trên mái vòm của thánh đường quốc vương
với màu vàng chanh tổng thể. Cổng vào thánh đường chìa ra những hoa văn
trang trí lát đá trắng lấp lánh như sao trời trong buổi bình minh xanh lơ.
Mỗi bề mặt của từng tòa nhà đều lấp lánh hoa văn trang trí. Cứ như thể một
người thợ cả chuyên châu báu tài ba đã chọn được thạch bích không tì vết,
những viên sa-phia xanh màu nước biển, hoàng thạch vàng tươi, và những
viên kim cương trong vắt nhất, rồi sắp đặt tất cả những cái đẹp đó vào vô
cực của những mẫu hình lung linh tỏa màu và ánh sáng.

Con chưa từng bao giờ thấy những gì tuyệt vời như thế này! - Tôi nói

với bầm tôi, trong chốc lát quên đi nỗi buồn là nguyên nhân đưa chúng tôi
đến đây.

Bầm tôi vẫn chưa quên.

Tất cả đều quá vĩ đại. - Bầm đáp, chìa cánh tay ra dấu về khoảng mênh

mông của quảng trường, tôi hiểu rằng bầm đang nhớ cái buôn làng bé nhỏ
của chúng tôi nơi bầm tôi quen biết từng người bầm gặp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.