MÁU CỦA HOA - Trang 436

Tôi chạy xô đến chỗ Malekeh, nó đang nằm cong mình giữa hai đứa

con.

Dậy đi, dậy đi! - Tôi thì thào khẩn cấp. - Dậy xem bầm chị làm sao thế

này.

Malekeh dụi mắt, thở dài và ngái ngủ ngồi dậy. Nó ngồi bên chỗ bầm

tôi, và khi nó nhìn sát vào khuôn mặt sưng phồng của bầm, nó thở một hơi
đầy vẻ hoảng sợ. Nó đặt ngón tay gần lỗ mũi bầm tôi và để nguyên ở đó.
Tôi nín thở, bởi vì nếu như bầm không còn thở nữa thì tôi cũng không thể
thở được.

Tiếng chuông cầu nguyện đầu tiên từ Thánh đường thứ Sáu xuyên qua

không gian. Mọi người bắt đầu ngọ ngoậy. Bên ngoài một con lừa đang kêu
be be và một đứa trẻ con khóc hờn. Thằng Salman tỉnh dậy và gọi mẹ
Malekeh, đòi ăn bánh mì. Mẹ nó ngồi thẳng lưng chỗ bầm tôi, như thể là để
chắn không cho Salman nhìn thấy bầm.

Bà gần với đất, xa với trời rồi. - Malekeh cuối cùng nói. - Em sẽ cầu

kinh phụ hộ cho bà, và cho chị.

Ngay sau lúc bình minh, tôi đội mũ và khăn trùm mặt và chạy suốt

đường đến khu của người bán thịt tại Chợ Lớn. Người ta đã sát sinh những
con cừu và lột da. Một đám đông người cầm tiền đang đu quanh những
tảng thịt treo trên những cái móc sắt ở quầy bán thịt. Những tảng thịt tươi
bóng loáng làm mồm tôi chảy nước rãi, và tôi nghĩ đến món hầm thịt cừu
tươi sẽ mang lại sức mạnh cho bầm tôi như thế nào. Có lẽ ai đó sẽ buông
lòng từ thiện. Tôi đặt bị ăn mày xuống đất và bắt đầu xin xỏ.

Tôi trông thấy một cậu bé chạy việc, chắc chắn là từ một gia đình khá

giả đang đặt mua nhiều thịt hơn mức nó có thể xách về, trong khi đó ngay
cạnh nó một người phụ nữ đang chặt xương để làm món hầm. Một ông già
đang mua cật cừu làm tôi nhớ tới tía tôi, người rất thích món xiên cật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.