MÁU CỦA HOA - Trang 453

đồng tiền lương thiện.

Đúng vậy! - Gostaham nói. - Nhưng bây giờ là lúc cháu phải chấp

nhận những rủi ro cho chính mình, bởi vì cháu sẽ luôn là người thích rủi ro.

Bác nói đúng. Tôi không thể nào tự mình dừng được những ý nghĩ

phiên lưu; đó là một phần bản chất của tôi.

Bác có thể giúp được tí nào không?

Có lẽ, nếu như cháu có thể làm những gì bác yêu cầu một cách đáng

tin cậy. - Bác nói cùng với một cái nhìn dè chừng.

Nhưng cháu có thể làm được không đã?

Tôi biết mình luôn là một điểm đáng tò mò trong con mắt bác, bởi vì

tôi có tài và có lòng nhiệt tình. Còn bác thì chưa bao giờ thấy được những
thứ đó ở vợ và những người con gái mình, mà họ thì luôn hài lòng vì được
nuông chiều. Nhưng giờ đây, bác cũng có lý do để không còn tin vào tôi
nữa, tôi hít một hơi thở sâu.

Cháu xin hứa với bác, cháu đã học đủ bài học cho mình. - Tôi nói. -

Cháu suýt nữa thì mất bầm vì bị ốm. Cháu đã phải đi ăn xin ngoài chợ và
chịu đựng những lời lăng mạ xúc phạm tồi tệ nhất của những kẻ lạ mặt.
Cháu đã sống yên lành đơn giản. Cháu sẽ không đi ngược lại những lời
khuyên răn khôn ngoan của bác, chí ít là khi làm thảm.

Gostaham nhìn ra phía xa xăm, và đôi mắt của bác trông đầy ân hận.

Bác hắng giọng mấy lần trước khi nói.

Chúng ta cũng có điều sai với cháu đấy. - Bác cuối cùng nói.

Và cháu cũng có điều sai với bác. - Tôi đáp. - Cháu lấy làm ân hận vì

tất cả những phiền toái mà cháu đã gây ra cho nhà bác, vì cháu rất thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.