MÁU CỦA HOA - Trang 471

Tôi trở lại bên khung cửi với những bước chân thật nhẹ. Malekeh và

Katayoon nhìn tôi mong đợi, tôi trao cho họ lời cầu nguyện đảm bảo rằng
bác rất hài lòng với công việc của chúng tôi. Cảm thấy yên tâm rằng chúng
tôi đã vượt qua được thử thách đầu tiên, tôi líu lo như một chú chim sơn ca
mãi cho đến giờ ăn trưa.

Sau khi chúng tôi ăn, những người khác làm công việc nhà, trong khi

tôi tập trung vào thêu họa tiết mới trên tấm thảm. Bây giờ thì mọi thứ đã dễ
dàng hơn nhiều, vì tôi đã hiểu mẫu hàng và chọn mầu dựa trên những lời
nhận xét của Gostaham về bản mẫu đầu tiên của tôi, bằng nỗ lực tạo nên
một thiết kế tuyệt hảo hơn. Tôi cảm nhận được niềm thích thú lớn lao trong
công việc. Những ngón tay như bay lên từng đường kim như những chú
chim lướt qua mặt sông, và tấm thảm trôi dưới bàn tay của tôi như làn
nước.

Trong sân thật nóng, và tôi phải lau sạch mồ hôi trên trán. Thỉnh

thoảng, bầm mang cho tôi nước tinh chất hoa hồng giúp tôi tỉnh táo. Nhưng
tôi chăm chú vào những gì mình đang làm và quên mất đám trẻ trong sân
và tiếng lừa kêu trong khi chở hàng xuống phố. Đó như thể là tôi sống với
khoảng không gian trong tấm thảm, xung quanh màu sắc êm dịu và hình
ảnh bình yên vĩnh cửu của nó. Lạc trong vẻ đẹp của nó, tôi quên đi những
nỗi thống khổ xung quanh mình. Khi đêm xuống, bầm tôi phải lôi tôi khỏi
công việc và nhắc tôi phải ăn lấy sức, phải cho bàn tay nó nghỉ, và phải thả
lỏng tứ chi.

Bầm tôi ngâm nga:

“Tình yêu là một vòng eo

Là cây bách diệp heo heo cành mềm

Và khi bão nổi đêm đêm

Tình yêu còn đó càng thêm dẻo bền. (1)"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.