MÁU CỦA HOA - Trang 54

Chuyện ấy thì không chắc đâu. - Gostaham nói. - Bác có đối thủ cạnh

tranh rất mạnh ở Afsheen, viên trợ lý của ông trùm thợ cả thiết kế, mà bác
biết quốc vương lại có ấn tượng nhiều hơn với nghệ nhân thiết kế so với
nghệ nhân pha màu. Vẫn thế thôi, bác thà đừng thay đổi gì con đường số
phận. Bởi vì chính người nghệ nhân trùm thiết kế đó - người đã nhận bác
để truyền nghề - người đã dạy cho bác tất cả những gì bác biết, và người
cũng giao phó cho bác cô con gái của mình, là bác gái đây này, vợ bác.

Nói đến đây, bác mỉm cười nhìn Gordiyeh, đôi mắt đầy yêu thương

gợi tôi nhớ đến cách nhìn của tía tôi với bầm. Bầm tôi cũng nhận thấy điều
đó và thoáng lát thấy mắt bầm ngấn lệ.

Thế bác làm loại thảm gì trong xưởng dệt hoàng gia? - Tôi hỏi nhanh,

hy vọng bác Gostaham thôi đừng có mỉm cười kiểu ấy với bác gái nữa.

Tất cả các loại thảm đẹp nhất thế gian. - Bác nói. - Những tấm thảm

cần đến cả đội quân chuyên gia tinh nhuệ. Có những tấm thảm mà quốc
vương cuộn tròn lại, lưu cất trong kho để ánh nắng không hủy hoại được.
Những tấm thảm mà những bậc đế vương các nước khác đặt hàng, có biểu
tượng hoàng tộc, quốc gia mà sợi dệt còn được xe bằng sợi bạc. Những tấm
thảm mãi là những kho báu tồn tại mãi mãi rất lâu sau khi tất cả chúng ta đã
về với cát bụi.

Nguyện xin đức Chúa Trời mưa móc vận may nhiều nữa cho Quốc

vương Abbas! - Gordiyeh thốt lên.

Nếu không vì Người thì bác vẫn là một anh chàng thợ dệt ở thành

Shiraz. - Gostahma tán thành. - Người không chỉ là nguyên nhân dẫn đến
vận may cho bác, mà trên hết người còn đề cao mỹ nghệ nghề dệt thảm.

Lúc đó đã muộn, bầm tôi và tôi chào cáo lui và chúng tôi về ngủ trong

căn phòng bé tẹo. Lúc tôi kéo chăn lên quấn quanh mình, tôi tự hỏi vì sao
đối với một số gia đình, vận may cứ mưa móc hoài mãi không dứt. Phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.