MÁU CỦA HOA - Trang 74

Bầm tôi nói muốn có một đôi giày mới, vì giày của bầm đã sờn rách

và bẩn sau chuyến đi xuyên qua sa mạc.

Vậy thì hai đôi giày mới, mỗi người một đôi nhé. - Gostaham tuyên

bố.

Tôi vẫn đang chờ đợi mãi cơ hội xin bác Gostaham thứ mà tôi thực sự

muốn có, và đây dường như là cơ hội đầy triển vọng tốt đẹp nhất.

Giầy rất đẹp. - Tôi nêu bật ý kiến của mình. - Nhưng thay vì thế bác

cho cháu thăm quan xưởng dệt hoàng gia nhé?

Gostaham rất ngạc nhiên.

Bác chưa bao giờ nghĩ rằng một cô gái trẻ lại từ chối một đôi giày

mới, nhưng không sao. Bác sẽ đưa cháu đi thăm xưởng sau khi chợ trở lại
bình thường.

Bầm và tôi đêm ấy đi ngủ lòng tràn đầy phấn khởi. Lúc nằm duỗi

thẳng cẳng trên nệm giường, chúng tôi bắt đầu thì thào về những chuyện lạ
của ngôi nhà mà chúng tôi theo số phận đang phải tá túc ở đó.

Bây giờ bầm mới hiểu vì sao bác gái Gordiyeh không dùng lại lá chè. -

Bầm tôi nói.

Vì sao ạ? - Tôi hỏi.

Bác ấy là người quản lý kém. - Bầm nói. - Bác ấy tự làm mất mặt

trong một tình huống rồi cố bù lại trong một tình huống khác.

Bác ấy cần phải dùng lại nhiều chè nữa để bù lại cho những mất mát

của vụ thảm với cung nữ Jasmileh. - Tôi nói. - Bác ấy đến là buồn cười.

Buồn cười không phải là từ dùng đúng trong trường hợp này. - Bầm

đáp. - Chúng ta cần phải tỏ rõ cho bác gái Gordiyeh biết rằng, bầm và con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.