MÁU CỦA HOA - Trang 95

thường, nhưng bây giờ ông ta kiếm được rất nhiều tiền đến nỗi ai ai cũng
muốn có được một con ngựa nòi có tên có tuổi.

Chẳng ai trong buôn làng tôi lại có nổi một con ngựa nòi có tên có

tuổi, vì một chú ngựa nòi con thôi giá đã quá cao rồi không ai đủ tiền mà
mua. Tôi đồ rằng bác gái muốn nói đến những gia đình tầng lớp cao của
thành Isfahan.

Nhà Fereydoon đi mua ngựa khắp nước, và mỗi con ngựa đều cần có

nhiều tấm thảm. - Gordiyeh tiếp tục nói. - Nếu ta làm vui lòng Fereydoon,
chỉ cần từ gia đình ông ấy thôi ta đã có thể kiếm được khối tiền rồi.

Bác gái Gordiyeh cho tôi mấy hạt hồ trăn để ăn lúc đang dỡ các bao

tải nặng xuống. Tôi khoái ăn hồ trăn lắm, nhưng trong lòng cảm thấy không
được thoải mái. Quá nhiều lần cái lưỡi của tôi nhảy ra trước bản ngã của
tôi. Giờ đây tôi đang ở trong một thành phố mới lạ, tôi phải học cách ăn nói
cẩn thận hơn, vì tôi còn khó phân biệt nổi một người đầy uy lực với một kẻ
chỉ có thân phận làm tôi làm tớ.

Sau đó, Gordiyeh có bảo với tôi rằng Fereydoon đã đặt hàng một tấm

thảm và hứa trả giá hậu hĩnh. Tôi thở phào nhẹ nhõm đến nỗi tôi hứa ngay
với bác Gostaham sẽ giúp bác hết sức mình. Để chào mừng vận may ngày
hôm đó, bác gái Gordiyeh để tôi tự do không phải làm việc nhà và tôi liền
đến chơi nhà Naheed.

*

* *

Sau lần đến thăm ấy của Fereydoon, Gostaham gạt tất cả những hợp

đồng khác sang một bên và bắt đầu ngay thiết kế mới, tôi tham gia vào
công việc với bác và xem bác phác thảo. Tôi những mong bản thiết kế nổi
lên dễ dàng như bản thiết kế bác đã làm cho đệm ốp của cung nữ Jasmileh,
nhưng giờ đây cứ như thể là có quỷ nhập vào cây bút của bác. Bác ngồi làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.