MÁU HIẾM - Trang 36

Tuyệt đối không lai vãng ra không gian đón tiếp khách khứa. Ông ta dặn
dò:

- Lúc đồng hồ chỉ đúng chín giờ, cậu được phép bước ra sảnh lớn. Cậu sẽ

chơi nhạc, và sẽ được chứng kiến một trong những cảnh tượng ngoạn mục
nhất mà cuộc đời cậu có thể chứng kiến. Nhưng phải nhớ, dù có choáng
ngợp đến mấy, thì việc của cậu có mặt ở đây, vẫn là biểu diễn. Cậu là nhạc
công, không phải khách mời. Đừng tham dự vào cuộc vui, dù người rủ có
tỏ ra tha thiết và làm cho cậu hưng phấn đến đâu!

Vinh gật, hờ hững:

- Ông không cần thiết nhiều lời như thế. Tôi hiểu việc. Mặt khác, tôi

không đến đây để vui chơi.

- Vậy để làm gì? – Màu mắt nhợt nhạt bỗng thẫm lại trên gương mặt

vàng sáp.

Vinh đáp nhanh, sử dụng nguyên tắc giải thích càng đơn giản càng thuyết

phục:

- Để kiếm tiền!

- Tốt!

Giữ vẻ thản nhiên, Vinh không nói gì thêm. Nhưng khuất dưới lớp khăn

trải bàn ăn lòa xòa, bàn tay cậu bất giác co lại, nhâm nhấp mồ hôi lạnh. Cậu
vừa thoát hiểm một cuộc kiểm tra đột ngột. Không, không bao giờ cậu quên
mục tiêu chính yếu một khi đã lọt vào đến nơi đây. Đồng thời, cậu cũng
không được phép lơ là, bởi cậu biết rõ, có những đôi mắt luôn luôn dõi
theo, đặt ra hồ nghi về sự có mặt của cậu. Tuy nhiên, còn lý do khác nữa,
mới mẻ hơn, mà cậu cũng không thể ngờ đến. Đó là cậu rất muốn một lần
nữa nhìn thấy cô gái mảnh khảnh với mái tóc hạt dẻ. Sau cuộc chạm mặt
đột ngột và vài trao đổi ngắn ngủi kỳ dị ở khúc quanh cầu thang, cô ta biến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.