MÁU HIẾM - Trang 89

Vinh vội vã buông ngón tay khỏi các chấn song trước khi chúng bị

nghiền nát.

Tim cậu vẫn nện mạnh trong lồng ngực như thể sắp vỡ bung.

Làm sao đào thoát khỏi tình thế này, trước khi bị thủ tiêu không còn dấu

tích?

Viễn cảnh ấy có thể đọc rõ trên nét mặt người quản gia ma quỷ. Tuy

nhiên, suy tính của cậu không thể nằm ngoài trù tính của ông ta. Bước ra
khỏi thang máy, ông ta đấy Vinh đi trước.

Những phân tử chlorine choán đầy không khí. Từ một máy lạnh trung

tâm công suất rất lớn, toàn bộ khu vực tầng hầm đều duy trì ở khoảng 18 độ
Celcius. Lối đi uốn cong, dài bất tận. Người nhạc công trẻ bước lảo đảo,
đầu gối lẩy bậy chỉ chực khuỵu xuống, hơn một lần suýt trượt dài đo sàn.
Lúc này, cậu mới nhận ra bóng mình in trên mặt đá bóng loáng, trắng tinh.
Hoàn toàn trái ngược các tầng nhà trên, nơi mọi chi tiết nội thất đều sang
trọng và đắt giá nhưng cho thấy chúng đã tồn tại ít nhất hơn nửa thế kỷ, ở
tầng hầm này, các vật liệu xây dựng đều của thời hiện đại. Các mảng tường
kim loại sang mờ, những cửa trượt tự động bằng théo không gỉ hay dãy đèn
led xanh dịu chạy dọc trần đều toát lên vẻ tối tân bật nhất. Không có bất kỳ
chữ số hay bảng chỉ dẫn nào ở nơi này.

Bằng giọng ra lệnh vừa đủ nghe, người quản gia ngăn cản ý định bước

gần những cánh cửa trượt đóng kín.

Ở một khúc quanh nữa, Vinh đột ngột bị yêu cầu dừng lại.

Cánh cửa trượt mở, không tiếng động.

Một cú đạp nhẹ từ phía sau. Người nhạc công trẻ ngã sấp, cả thân hình

lọt hẳn vào căn phòng nhỏ. Cánh cửa tức khắc khép lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.