MÁU THỜI GIAN - Trang 210

“Ồ, vậy hả, thế là gì nào? Đơn giản là sự cảm mến ư?”
“Một sự dịu dàng liên quan đến quá khứ của chúng ta.”
Nụ cười mỉm của cô nở rộng hơn.
“Tất nhiên rồi… Em quên mất, xin lỗi anh nhé.”
Keoraz xuất hiện trở lại với một cái khay trên đặt ba cái ly. Ông ta mời

viên thám tử whisky, dành một ly sâm banh cho vợ và ly còn lại cho mình,
rồi ngồi xuống sát bên cô.

“Anh bạn ạ, tôi đã dành cả buổi tối cho anh,” ông ta nói.
“Trước tiên, thưa ông, tôi muốn hỏi ông đã đọc bản báo cáo điều tra

chưa?”

Nhà triệu phú vừa nhướng một bên lông mày vừa nhìn anh chằm chằm,

ánh mắt thích thú.

“Theo ý anh thì sao?”
“Đáng nhẽ mọi việc không nên diễn ra như vậy, tôi rất lấy làm tiếc, xin

ông biết cho.”

“Chuyện này liên quan đến lợi ích của tôi, tôi cho rằng mình có toàn

quyền bảo vệ những lợi ích đó, dù việc mâu thuẫn với định nghĩa về các
trình tự của anh thì cũng mặc. Nơi đây chúng ta ở xa chính quốc, nên các
quy định cũng trở nên mềm dẻo hơn, mềm dẻo là lợi thế duy nhất ở xó xỉnh
này, không dùng đến nó thì quả là nực cười.”

Jeremy hớp một ngụm rượu rồi quyết định tấn công:
“Ông có thể nằm trong số những người bị tình nghi, việc đọc bản báo

cáo điều tra có thể là một vấn đề.”

“Tôi, bị tình nghi ư?”
Điều đó lố bịch đến mức ông ta chỉ có thể bật cười.
“Anh mất trí rồi sao, Jeremy?” Jezabel chế nhạo.
“Tôi rất nghiêm túc. Thêm nữa, ông làm gì vào ban đêm, ông Keoraz?”
“Thám tử! Anh ở đây để giải quyết vụ này và giúp tôi hay để tìm cách

hại tôi? Anh hãy rõ ràng đi, để tôi còn biết đâu là bạn đâu là thù.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.