MÁU THỜI GIAN - Trang 68

9

Jeremy Matheson lau vết mực dây trên ngón trỏ rồi viết tiếp.
Một cây đèn dầu đang cháy phía trên bàn làm việc, nó được treo vào một

thanh xà của toa tàu.

Gần cửa ra vào, thảm trải sàn nổi bật những sọc kẻ màu hổ phách, những

hạt cát dồn lại tạo thành những đường vân lấp lánh. Thói quen luôn giũ
giày tại cùng một chỗ trước khi bỏ chúng ra là nguồn gốc của đường chân
rết tạo thành hình tam giác đầy chào mời ấy.

Một cái nhiệt kế cao một mét được treo gần cửa, nó cho thấy, theo độ

Fahrenheit, trời nóng quá mức dù đêm đã xuống.

Càng nhìn sâu vào toa tàu, ánh sáng càng rụt rè, ghê hãi khi phải để lộ ra

vùng riêng tư của Jeremy Matheson. Những vật liệu tốt phản chiếu hay hút
lấy ánh sáng của ngọn đèn. Đồ gỗ đánh véc ni đã cũ nhưng rất chắc chắn,
và những mảnh nhung treo trên tường vẫn giữ nguyên độ mềm mại.

Xa hơn phía sau cánh cửa, xa hơn cả cái bàn rộng nơi viên thám tử làm

việc, hai chiếc tràng kỷ bằng da đã rạn được kê đối diện nhau, bị nướng
chín ngày qua ngày trong căn phòng ngột ngạt này, ở giữa là một cái bàn
thấp bằng gỗ dát. Những tờ giấy nhàu nát, chữ được đánh máy, với tiêu đề
của cảnh sát Cairo, nằm chồng chất trên mấy cái ghế. Vài tấm ảnh trồi ra
khỏi tờ giấy đã bị nắng nóng làm cho ấm dần lên. Ảnh đen trắng.

Tấm đầu tiên bị gạch một vệt dài bằng mực đỏ, như để lên án. Trên tấm

ảnh ta thấy một bức tường màu trắng, và một người đàn ông mặc y phục,
không thể nhìn rõ mặt vì ông ta cúi người, tì một tay vào một lỗ vữa thủng
trên tường. Dãi chảy thành dòng từ miệng ông ta xuống đất giống một cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.