MÁU THỜI GIAN - Trang 89

Azim ra hiệu đã hiểu. Có ai đó đã nhảy từ trên cao xuống, là một người

lớn, xét theo độ sâu của vết lõm.

“Hắn ta đứng thăng bằng ở đó lúc nhảy xuống,” Jeremy vừa giải thích

vừa chỉ vào những cái hố. “Hắn tì vào gạch để đi, và hắn để lại vết cào vì
hắn đang cầm một thứ vũ khí bằng sừng, có vẻ là bằng cả hai tay, chính vì
thế mà có các vết này.”

“Bằng cả hai tay? Như thế không tiện để chạy nhanh.”
“Đúng vậy. Thế nghĩa là, tôi khó mà tin rằng những vết cào đó là do

móng tay của hắn gây ra!”

Jeremy liền trèo lên bức tường.
“Đứa bé đã bị bất ngờ, thậm chí là khiếp sợ, cứ nhìn màu tóc của nó thì

biết. Có lẽ nó đã thấy kẻ tấn công mình vào phút cuối, khi đang đứng hoặc
ngồi xổm ngay tại đây,” anh vừa tái hiện vừa đu người lên.

Anh mất một lúc để giữ được thăng bằng và từ từ đứng thẳng dậy để

nhìn bao quát con hẻm cụt từ độ cao gần ba mét. Rồi anh xoay người để
nhìn phía bên kia, phía bị che khuất sau bức tường.

“Ngài có thấy gì không?” Azim muốn biết. “Đợi chút, tôi lên…”
“Không ích gì đâu! Anh có thể ngã gãy cổ đấy, gạch gắn không chắc

lắm, chúng cũ lắm rồi. Có một bức tường khác thấp hơn một mét.”

Trước khi Azim kịp dặn anh cẩn trọng, Jeremy đã nhảy sang phía bên kia

tường. Hai vai anh nhô qua đỉnh bức tường, anh nghiêng đầu ra hiệu, mọi
việc đều ổn. Rồi anh bắt tay vào tìm kiếm.

Bên dưới, phía bên kia bức tường, Azim chỉ nhìn thấy phần trên của

thám tử người Anh đang hoạt động, đôi khi biến mất hoàn toàn lúc anh quỳ
một gối xuống đất. Thám tử Matheson nghiến chặt hàm, lắc đầu bực bội
khi mường tượng ra mái của một thứ có vẻ là một lăng mộ.

Vài phút sau anh dừng lại, rất đột ngột. Anh cúi xuống rồi đứng ngay

dậy, một tay giơ lên che miệng. Tay kia vuốt cằm.

“Có gì à?” Azim hỏi.
Thám tử người Anh trả lời bằng cái gật đầu khẳng định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.