MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 132

lại chưa bao giờ đứng từ trên cao nhìn xuống cả. Dù cho là ban ngày
cũng có cảm giác rừng tre rậm rạp này thật kỳ bí, thôi tốt nhất là
đứng ở đây ngắm xuống dưới là đủ rồi, không nên đi tiếp nữa.

May mà ngọn núi này không cao cho nên nhanh chóng tôi lại

xuống núi bằng con đường khác. Nhìn thấy chiếc quần và đôi
giầy ướt sũng đang nhỏ từng giọt xuống thì lại nghĩ mình không
nên đi lên tận đây, cảm thấy hối hận thật. Đi đến gần dòng suối
tôi nhìn thấy lấp loé bóng của Trương Chí đang giặt đồ.

"Anh Trương!" Mấy tháng sống ở đây quan hệ của chúng tôi với

nhà anh Trương rất tốt.

"Anh đang làm gì đấy?" Tôi cất giọng hỏi. Trương Chí quay lại,

nhìn thấy tôi đi tới lập tức cũng cười một cách nhẹ nhàng: "Tiểu
Triệu à, hôm nay không phải đi học sao?"

"Chúng em nghỉ đông rồi, tự do rồi".

"Thế à, thế thì đáng chúc mừng! Anh ở đây cũng chẳng có gì, chỉ

có mỗi thịt, hà hà…"

"Chúng em thường làm phiền anh thấy ngại quá. Từ khi nghỉ

đông chúng em đều mũm mĩm lên nhiều rồi".

"Nghe em nói kìa, anh còn sợ là các em không đến làm phiền ý

chứ". Vừa nói dứt lời, Trương Chí chạy về nhà lấy ra miếng thịt
đưa cho tôi.

"Thế em cũng không khách sáo nữa. Anh Trương, tối nay anh

cùng chị qua nhà em chơi, em làm cơm mời anh chị".

"Sắp năm mới rồi, nhiều người đặt hàng quá nên gần đây anh

hơi bận, lần sau đi, lần sau có cơ hội nhất định thử tài nấu nướng
của em".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.