MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 141

"Hả, là lợn bệnh à! Anh Chí, sao anh lại có thể mua loại lợn này

được chứ? Nếu để người ta mua rồi ăn bị ngộ độc thì sao?"

"Làm gì có chuyện ăn bị ngộ độc dễ thế được? Không sao đâu,

bây giờ nó vẫn sống sờ sờ đây này ".

Anh Trương này nhìn không ra là người cũng thích những thứ rẻ

tiền, tôi phải khuyên anh ta. Trương Chí nhìn thấy tôi từ trong
phòng bước ra, cười với tôi, vừa đang định nói tiếp với vợ về chuyện
con lợn bệnh kia thì bị tôi cắt đứt.

"Anh Trương, em không hề muốn nghe trộm cuộc trò chuyện

của vợ chồng anh chị, vừa rồi anh nói về con lợn bệnh đấy, em
thấy cũng không tốt lắm".

"Tiểu Triệu, sao đến em cũng nói như vậy?"

"Anh Trương, anh bán đi con lợn bệnh đó có thể kiếm được rất

nhiều lời nhưng nếu người ta ăn xong thịt anh bán mà bị trúng độc
thì anh có thể an tâm được không? Hoặc nếu xuất hiện vấn đề đó
họ đuổi kéo tận nhà anh, chỉ e rằng đến lúc đó anh sẽ mất tất cả".

Bị tôi nói như vậy xong, Trương Chí có chút do dự. Vợ của anh ta

cũng hùa theo tôi: "Đúng đấy, anh Chí. Chúng mình lấy nhau bao
nhiêu năm rồi mà vẫn chưa có con, anh cũng nên nghĩ đến việc tích
đức cho mình chứ, sao lại có thể làm cái việc thiếu đạo đức ấy được?
Anh thật là."

Bộ mặt hớn hở khi bước vào nhà của anh Trương dần dần biến

mất, ngẫm nghĩ hồi lâu sau, tôi nghĩ anh Trương chắc cũng đang
suy nghĩ đến việc đã mất tiền. Cuối cùng, anh Trương mặt mày ủ
rũ nói: "Mọi người nói đúng, hôm nay coi như mình bị lỗ, tí nữa anh
đem con lợn ấy đi giải quyết".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.