MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 54

Công viên ma rất nhỏ, chỉ to bằng những khuôn viên bình

thường mà thôi. ấy thế mà nó có nhiều kỷ lục bất hủ. Cũng đã
từng có án mạng ở đây.

Mùa thu năm đó, những người ở quanh công viên hay ngửi thấy

mùi xác thối. Càng ngày càng thối. Họ liền báo cảnh sát. Bên cảnh
sát cử người điều tra. Họ tìm thấy xác một học sinh nữ. Những
người ở quanh đấy lấy thế làm sợ hãi. Họ kể ra hết những chuyện
không bình thường gần đây. Có người nghe thấy giữa đêm cô ta
khóc lóc. Có người nhìn thấy cô ta giữa đêm bay lượn.

Đã qua đi vài năm rồi nhưng từ ngày đó công viên bị đồn là có

ma. Trong công viên này từ cái cây ngọn cỏ đến con mèo, vv… đều
bị mọi người gọi là đồ ma ám. Họ đều chấp nhận đi vòng một vòng
xa còn hơn là đi qua công viên.

Tay cầm chặt cái đèn pin, thật ra cũng sợ lắm rồi nhưng tôi

không thích Vân Thọ nhìn tôi khinh thường. Tôi nghiến răng
nghiến lợi bước về phía trước.

Vân Thọ thấy tôi không thèm giải hòa với anh ta, anh ta vô cùng

tức giận nhưng lại nhẹ nhàng.

"Tôi xem ra cậu có vẻ sợ rồi, thôi thì nói một câu nhận lỗi, hai

chúng ta không thách đố nữa, đi về."

"Không!" Tôi lạnh lùng trả lời. Lòng lại tức nghẹn lên. Sự việc

chẳng có gì, rõ ràng anh ta là người gây sự trước. Bây giờ tôi có sợ
cũng không bao giờ đầu hàng. Muốn tôi nhận thua á, không bao
giờ.

Anh ta sôi máu lên nhìn tôi, xem ra anh ta hận tôi đến tận xương

tủy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.