MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 55

Chẳng ai nói với ai câu nào nữa. Sống chết gì thì chúng tôi cũng

đi vào trong đó.

"Meo", tiếng mèo từ phía trước vang lại, thứ âm thanh rất rùng

rợn này suýt nữa làm tim tôi bắn ra ngoài. Hai chân tôi không nhúc
nhích được nữa. Vân Thọ cũng đứng sững lại, đảo mắt nhìn nhanh
xung quanh, tiếng thở của anh ta dồn dập. Cái điệu bộ sợ hãi của
anh ta càng làm tôi lo lắng theo.

Chúng tôi vẫn đi tiếp, giờ đã có thể nhìn thấy cái cổng gỗ của

công viên rồi. Xung quanh đây toàn là mùi nấm mốc, tường xi
măng thì tróc hết, trơ ra toàn gạch. Trong này chỉ thấy dơi bay lượn
là nhiều. Tôi thấy dơi là rất bực mình. Chắc cũng vì số lượng nó
quá nhiều mà lấn át hết các loài khác, chiếm cái chỗ này làm
lãnh thổ riêng.

Cây dây leo bò chằng chịt kín hết cả cái cổng gỗ. Cũng may là

còn chừa lại cái ổ khóa. Tôi dơ tay chạm nhẹ một cái đất cát đã rơi lả
tả lung tung.

Vân Thọ lắp ba lắp bắp "Hay thôi chúng ta đừng đi nữa?"

Anh ta đã đầu hàng rồi? Nơi đây đúng là rất nguy hiểm.

Tôi cao giọng "Sao, sợ rồi hả, nói một tiếng nhận anh đã thua là

được!". Nhìn cái dáng vẻ to con của anh ta mà nhát chết quá trời.
Thật ra nếu anh ấy không nhận thua trước thì tôi cũng chẳng chịu
đựng nổi lúc nữa.

"Ai nói là tôi sợ, tôi đang nói là cửa bị khóa, chúng ta không vào

trong được thì lãng phí thời gian ở đây làm gì". Chắc rằng trong
lòng anh ta đang lẩm nhẩm chửi thề. Nhưng anh ta vẫn ngang ngạnh
nhất nhất không bỏ cuộc làm tôi nóng cả mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.