MÁY ẢNH MA ÁM - Trang 90

"à, Kha Bằng này, cháu vừa làm gì trên đó thế? Từ xa thấy cháu

một mình đứng đấy cả nửa ngày. Ông tưởng có việc gì, cháu không
qua đây ông còn đang định đến đấy xem xảy ra chuyện gì đấy "

"ở đâu ạ?”, Tôi thấy có điều gì đó không bình thường. Ông lão và

tôi đang nói đến cái chỗ chỉ cách chỗ tôi đang đứng có một đoạn.
Tuy là chưa sáng hẳn nhưng cũng đủ để nhìn thấy mọi thứ chứ. Sao
ông lão nhìn thấy tôi mà lại không nhìn thấy hai chị em họ?

"ở cái cây đằng trước mặt đấy."

Khó hiểu quá. Cô chị mặc cái áo màu trắng rất bắt mắt đấy

chứ. Tôi tự nghĩ hay lúc đó cái cây che khuất tầm nhìn của ông lão.
Cũng rất có thể mắt ông ta nhìn xa không rõ. Chào ông lão tôi đi
vội về phòng, sợ mình gặp phải chuyện gì không lành.

Về đến phòng tôi chui ngay vào cái ổ ấm áp của mình. Tự

thưởng cho mình một điếu thuốc phì phèo nhả khói. ở trên tầng
cao có khác, yên tĩnh và cô quạnh quá.

cái nơi xa lạ này tôi không có người thân. Có chuyện gì bất trắc

xảy ra cũng không ai hỏi han, nghĩ đến vậy trong lòng thấy hơi tủi
thân. Cũng lâu không có thời gian tĩnh tâm lại suy nghĩ, sống như
những ngày vừa qua tự tôi cũng thấy mình hơi quá đà. Phí phạm thời
gian như vậy cũng không biết ăn nói với mọi người thế nào.

Hít lấy hơi thuốc tôi nhớ lại những kỉ niệm ngày trước. Nhớ lại

cảnh tôi đi học, nhớ lại khoảng thời gian bên cạnh cô ấy và cả cảnh
tôi cùng bạn bè hồi đại học chung một ký túc. Tôi nhớ cả ánh mắt
đầy hi vọng của bố mẹ mình. Tôi không chịu nổi nữa, dụi ngay
điếu thuốc, thay quần áo đi ngủ cho rồi.

Tôi quyết tâm "Ngủ một giấc, mai đi tìm việc làm, không thể kéo

dài thế này mãi được".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.