MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 10

sạch sẽ trống trơn, ngoài những bước chân vội vã qua lại ra thì không còn
gì khác.

Nhân viên kiểm vé thấy cô lục tìm túi áo ngoài và túi xách thì mới hỏi:

"Thưa cô, có gì cần giúp đỡ không ạ?"

Trình Tiêu hơi nhíu mày, "Vé máy bay của tôi không thấy đâu nữa."

Cũng chẳng phải là chuyện gì to tát, chỉ cần mang chứng minh nhân

dân ra quầy để làm lại là được, chỉ là thời gian bây giờ hơi gấp gáp.

Để tránh cho bản thân làm chậm trễ chuyến bay, Trình Tiêu nói rất

nhanh: "Tôi sẽ quay lại ngay."

Đúng lúc cô chuẩn bị quay lại để làm lại vé thì một bàn tay đưa ra,

trên đó là vé lên máy bay.

Trình Tiêu nhìn tên mình trên vé, đang định cảm kích vì người ta đã

nhặt được thì nghe sau lưng vang lên một giọng đàn ông trầm trầm: "Lần
sau đừng cất lung tung."

Giọng nói mang hàm ý trách móc khiến cô thấy không vui.

Trình Tiêu nhận lấy tấm vé, đưa cho nhân viên rồi quay lại: "Tôi sẽ

ghi nhớ lời nhắc nhở, cảm ơn."

Một gương mặt lạnh lùng, quyến rũ, ánh mắt sắc bén thẳng thắn, và cả

lời nói thiếu sự chân thành - giống như bị một thứ gì đó lạnh lẽo chọc vào
ngực, ánh mắt Cố Nam Đình tối sầm lại.

Cô đã quay lưng đi, nhận lấy vé máy bay nhân viên trả lại rồi đi ra

ngoài.

"Thưa anh, xin anh..." Nhân viên kiểm vé nhắc nhở theo công thức,

Cố Nam Đình đưa vé của mình, ánh mắt lại bám chặt theo bóng lưng Trình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.