MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 260

Trình Tiêu không phủ nhận rằng trái tim cô đang rung lên phím đàn,

như bị lông vũ phất qua, vừa ngứa vừa ấm. wattpad: xusmile0222___

Nhưng cô lại lạnh lùng hỏi: "Cố tổng tưởng tôi muốn mà làm bộ làm

tịch?"

Tôi mong là thế biết bao. Chí ít có thể chứng minh rằng trong lòng em

có tôi. Nhưng tôi lại biết là không phải thế, nên tôi mới cuống quýt thế này.

Cố Nam Đình cúi đầu lại gần, chỉ còn cách cô trong gang tấc, "Chắc

hẳn em đã nhận ra là anh có ý với em rồi chứ."

Dù trước đó nói kiểu gì thì một câu "có ý" đã thể hiện rõ tình yêu,

không cần dùng ngôn từ nào nữa.

Trình Tiêu chắc hẳn không phải không biết. Nhưng, "Tôi sẽ không vì

một câu nói không có nghĩa rõ ràng mà liên tưởng đến bản thân."

Ngay cả diễn tả khéo léo một chút cũng không được phép. Ngoài

Trình Tiêu mà bảy năm sau anh yêu, thì còn là ai được?

Trong ánh mắt Cố Nam Đình hiện lên vẻ kiên định, "Thế thì anh sẽ

nói rõ hơn nữa."

Trong đôi mắt đẹp của Trình Tiêu thoáng một vẻ sắc bén và dò xét, cô

đang lặng lẽ đợi anh tiếp tục.

Trong đêm mưa lạnh lẽo, ánh đèn đường góc phố tỏa ra một thứ hơi

ấm le lói, đường nét gương mặt Cố Nam Đình càng rõ ràng hơn trong đêm
mưa, góc cạnh phân minh, vẻ lạnh lùng ở mày mắt đã nhạt bớt, anh nhìn
Trình Tiêu rất thẳng thắn và chăm chú, "Trình Tiêu, anh yêu em, có một
phần là tiếng sét ái tình, nhiều hơn là lâu ngày nảy sinh tình cảm. Có lẽ em
sẽ thấy là hời hợt, nhưng anh thực sự nghiêm túc. Nếu em có chút tình cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.