MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 261

với anh, cho dù là không ghét bỏ cũng được, em có thể cho anh một cơ hội,
thử ở bên anh được không?"

Gương mặt lạnh lùng nhưng rất gợi cảm, và cả ánh mắt sắc bén đó dần

trở nên dịu dàng hơn trong những lời nói yêu thương của anh. Thậm chí cơ
thể gồng cứng trong vòng tay anh cũng dần thả lỏng hơn. Nếu là bất cứ ai
cũng sẽ cho rằng đó là điềm báo tốt.

Thế nhưng, trước mắt Trình Tiêu đang hiện lên rất nhiều cảnh tượng,

có lão Trình và Tiêu Phi cãi nhau, có Cà Phê và Hạ Chí trong bệnh viện,
thậm chí cả Tiêu Ngữ Hành - Nhưng cô đang làm gì nhỉ? Trình Tiêu nỗ lực
nhớ lại nhưng kiểu gì cũng không nhớ rõ. Thậm chí còn có cả gương mặt
Cố Nam Đình, nhưng quá nhòa nhạt, đến nỗi cô còn không dám chắc chắn
đó có phải là anh hay không.

Đối với những người quen thuộc này, những cảnh tượng không hoàn

toàn thân thuộc ấy, Trình Tiêu bỗng cảm thấy buồn bã lạ lùng. wattpad:
xusmile0222___

Buồn ư? Cảm xúc bất ngờ kéo đến này khiến Trình Tiêu không muốn

ở cạnh Cố Nam Đình thêm giây nào cả.

Cuối cùng, Trình Tiêu gạt tay Cố Nam Đình ra, xuống xe, trong ánh

đèn đường, cô dầm mưa, nói bằng một vẻ lý trí và bình tĩnh: "Anh hiểu
được tôi bao nhiêu mà thích ở bên nhau? Đợi khi anh lĩnh giáo được tính
xấu của tôi, sự chiếm hữu, ích kỷ, bướng bỉnh, và cả sau khi dối lòng mà
vẫn kiên trì, cố chấp với suy nghĩ cũ, thì tôi sẽ trả lời thế giới của tôi có tiếp
nhận anh hay không."

Cô vẫn từ chối. Trong cơn mưa dần nhỏ lại, Cố Nam Đình ngồi trong

xe, mãi vẫn bất động.

Lúc Trình Tiêu về lại thành phố G thì đã là ban đêm, người đến đón

không phải Nghê Tiêm, cũng chẳng phải Cố Nam Đình buổi trưa đã quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.