MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 264

con biết bố và Nhất Tâm vẫn còn qua lại, mẹ con nằng nặc đòi ly hôn, mọi
lời giải thích của bố, mẹ con đều cho là ngụy biện. Mọi sự níu kéo của bố,
mẹ con cho là đeo bám, thậm chí còn lấy cái chết ra để ép bố... Trình Trình,
bố thừa nhận lúc đó bố có phần ức chế, tức giận mẹ con làm căng thẳng,
tức giận mẹ con làm xấu mặt bố trước mặt mọi người, bố là đàn ông, bố...
Về sau thì bố mẹ ly dị. Bố cũng thử ở cạnh Nhất Tâm nhưng rõ ràng cô ấy
luôn nhường nhịn bố, mà bố lại cứ nghĩ tới kiểu vô lý gây sự của mẹ con."

"Thế nên bốn năm rồi mà bố vẫn không cưới bà ta." Trình Tiêu quay

lại nhìn bố cô, "Bố tưởng đó là sự tôn trọng và tình yêu tốt nhất dành cho
vợ cũ à?"

Trình Hậu Thần thở dài nặng nề, "Bố lớn tuổi rồi, không còn sự cố

chấp cứ phải ở bên nhau như thanh niên các con."

"Thế nên bố nghĩ rằng Nghê Nhất Tâm vì bố mà đau khổ bao năm nên

bố phải chịu trách nhiệm với bà ta?"

"Nếu cô ấy cần bố chịu trách nhiệm thì đã đến tìm bố sớm hơn hai

mươi năm rồi."

"Nếu đã thế thì tại sao còn phải cố gắng bắc cầu cho mối quan hệ của

con và bà ta, một người mãi mãi không thể trở thành mẹ kế của con thì mối
quan hệ thế nào cũng không quan trọng mà."

Trình Hậu Thần không trả lời ngay, ông nhìn ra ngoài cửa sổ, một lúc

sau mới nói: "Hoặc có lẽ là hy vọng lấy điều này để thuyết phục bản thân ở
cạnh cô ấy."

Đó không phải câu trả lời mà Trình Tiêu mong đợi. Cô cười khổ:

"Thật không biết là nên thấy bi ai cho Nghê Nhất Tâm, hay là thấy buồn
thay mẹ con nữa." Cô mở valy bay của mình, lấy ra một chiếc túi, bên trong
đựng hai tấm phim của Tiêu Phi: "Con đã suy nghĩ mấy ngày trời, vẫn thấy
nên báo cho bố biết. Mẹ con... sau khi dọn ra khỏi nhà đã phát hiện mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.