MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 382

Nói gì thế, kỳ quặc! Trình Tiêu quyết định rút lại câu khen ngợi cô bé

thông minh đáng yêu.

Đến thành phố A rồi, Trình Tiêu ngồi xe tổ bay vào trung tâm. Còn về

Tiêu Ngữ Hành, do cô bé bất cẩn nói sai nên Trình Tiêu chỉ tiện đường cho
đi nhờ một đoạn, sau đó vứt cô bé lại ở chỗ cô bé chỉ định.

Trình Tiêu vừa đến khu vực đăng ký thì Tiêu Ngữ Hành ban nãy chủ

động trao đổi số điện thoại đã nhắn tin cho cô, "Em đến rồi, chị Trình yên
tâm. A đúng rồi, đừng nói cho anh em biết nhé."

Em mà cũng đòi đấu với Cố Nam Đình? Nhưng ai bảo người ta là em

gái chứ, đấu thua thì cũng là kẻ thắng cuộc.

Trình Tiêu đáp, "Biết rồi."

Tối đó Cố Nam Đình gọi điện, Trình Tiêu không nhắc một chữ đến

chuyện của Tiêu Ngữ Hành. Đến tận hôm sau Cố Nam Đình điều tra ra cô
bé lại ngồi trên chuyến bay của Trung Nam tới A, anh hỏi Trình Tiêu: "Có
gặp Hành Hành trên máy bay không?"

Trình Tiêu đang ăn trưa, cô trả lời thành thật: "Cô bé ngồi cạnh em, kể

cho em nghe lịch sử trưởng thành của anh suốt đoạn đường."

Nếu không hiểu cá tính không thích nói nhiều của cô, Cố Nam Đình

hẳn đã nổi giận, nhưng anh vẫn kiềm chế, hỏi một câu: "Sao tối qua không
nói anh biết?"

"Anh có hỏi đâu?" Trình Tiêu đặt đũa xuống, "Hôm qua em còn gặp

cơ trưởng Lâm, Thời Minh, tiếp viên trưởng Vương trên chuyến bay... phải
báo cáo với anh hả? Hơn nữa Cố Nam Đình này, anh tưởng em là bảo mẫu
nhà anh, phát hiện tiểu thư bỏ nhà đi thì phải cuống quýt tìm khắp nơi như
anh chắc?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.