MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 392

Anh nói thế, làm sao Trình Tiêu từ chối? Cô ngoan ngoãn, không phản

kháng gì. Sau đó cô nghe Cố Nam Đình nói khẽ bên tai, "Không phải anh
trách em che giấu chuyện gặp Tiêu Ngữ Hành, mà là anh giận nó sắp thi đại
học rồi còn chạy lung tung khắp nơi."

Trình Tiêu bốp chát lại anh: "Cuồng em gái!"

Cố Nam Đình cười, "Nếu em nhận lời ở bên anh thì mỗi một phút anh

sẽ biến thành cuồng vợ ngay. Không đúng, là cam tâm biến em thành cuồng
chồng."

Trình Tiêu rút tay ra, đánh anh một cái.

Cố Nam Đình ôm cô chặt hơn: "Cảm giác không ổn sao còn đi làm gì?

Thà gửi định vị cho Phùng Tấn Kiêu chứ cũng không thèm báo anh biết
hả?"

Trình Tiêu trả lời bình thản: "Không phải anh nói hả, nếu gặp phiền

phức thì anh sẽ không xử lý tốt hơn cảnh sát!"

... Tốt thôi, Cố Nam Đình lại bị chôn trong chính cái hố của mình.

Anh đành nói: "Anh đánh nhau cũng được! Nhưng chuyện ngừng bay là
thật, gần đây nhiệm vụ của em quá nặng, anh còn không hẹn được em."

Trình Tiêu vòng tay ôm eo anh, cố ý nói: "Không phải vì mau chóng

bay đủ giờ để còn suy xét đến anh hay sao."

"Hóa ra có người cũng bị chôn dưới hố của mình giống anh!" Cố Nam

Đình cười rất dịu dàng vì động tác ôm của cô, "Hay là bây giờ bắt đầu tình
cảm đi? Nói thật là, anh có phần nóng ruột rồi."

Trình Tiêu nhéo mạnh vào phần eo chắc khỏe của anh, "Chỉ là cho anh

một viên kẹo đúng lúc thôi, đừng tưởng là thật."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.