MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 477

dỗ anh, cho anh tín hiệu để anh tiến lên, tiến lên nữa. So với vẻ thờ ơ,
không thèm nhìn lấy một cái của cô, đối với người được cô đón nhận, yêu
mến như Cố Nam Đình, cô không hề tỏ ra e thẹn ngại ngùng, càng không
ngại sự trắng trợn của anh.

Trình Tiêu tin rằng: một người yêu bạn, một người để bạn trong tim,

thì không thể che giấu nổi.

Mà người đàn ông trước đây nói thích sự "khẩu thị tâm phi" của cô,

bây giờ, càng yêu chết được sự chân thật, không giả vờ của cô. Còn về
những chiếc xe chạy ngang đang bấm còi ám chỉ gì đó thì Cố Nam Đình
căn bản không quan tâm. Ở thành phố mà gần mười tháng không đặt chân
đến, họ thản nhiên và cuồng nhiệt hôn nhau, không sợ toàn thế giới nhận ra
tình yêu trong tim họ.

Ngay cả Hách Nhiêu cũng cảm nhận được niềm vui khi họ yêu nhau.

Khi gặp lại ở cổng trường cảnh sát, cô bé đứng dưới ánh nắng, mỉm cười
nói: "Chúc mừng."

Trình Tiêu buông tay Cố Nam Đình, nắm tay cô bé, "Anh ấy cố gắng

bao lâu mới được chính danh, không có gì đáng để chúc mừng cả. Nhưng
em thì đã quay trở lại trường, vẫn phong thái như cũ."

Hách Nhiêu vô cùng cảm kích, cảm kích vì trong giai đoạn khó khăn

nhất của cô, Trình Tiêu đã cho cô sự quan tâm và cổ vũ bằng những tin
nhắn không bị gián đoạn đó, sự thấu hiểu lặng lẽ, không làm phiền cô đã
cho cô rất nhiều dũng khí.

Hách Nhiêu chủ động ôm lấy Trình Tiêu, "May mắn được gặp chị là

hạnh phúc của em."

Trình Tiêu dùng một cách khác để đáp lại tấm chân tình đó, cô nhướn

đôi mày thanh tú với vẻ thản nhiên, "Tất nhiên, tuy chị không lấy gì làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.