MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 129

- Em đánh giá anh thấp quạ Thiên Bạch lắc đầu nói - Anh một mình nghĩ ra
không được à?
- Thôi được, em sẽ đi thay áo ngay.
Linh đứng dậy nói. Và khi Linh đã đi vào trong. Bạch mới thở phào nhẹ
nhõm.
Vậy là mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Và Bạch chợt thấy thắc mắc. Tại sao mãi đến
bây giờ Bạch mới nghĩ rả Còn trước kiả Cứ mãi húc đầu vào cái ngõ cụt...
Bạch nhìn ra ngoài trời, nắng ngoài cửa sổ chói chang.
Có lẽ đây là định mệnh. Bạch nghĩ. Số ta vô phần với Bích Ngọc, chỉ có
Linh. Biết đâu rồi chỉ có Linh mới mang lại được cho ta hạnh phúc?
Linh cũng thay áo rất nhanh, cô nàng bước ra.
- Xong chưa? Mình đi ngay được chứ?
Thiên Bạch nhìn lên. Hôm nay Linh thật trẻ trung trong chiếc robe đỏ.
- Ồ, Linh đẹp quá, lần đầu tiên tôi thấy Linh thật sự là con gái.
- Anh lại nói bậy. Linh nguýt Bạch - Em mặc thế này lâu rồi, chứ nào phải
mới đây.
Bạch lắc đầu:
- Trước kia, khi còn đi làm với anh, anh nhớ em chỉ mặc áo pull quần Jean
thôi mà.
- Đó là chuyện mấy năm về trước, còn lúc sau này em đã thay đổi, nhưng
anh nào có chú ý đến đâu?
Linh Trách, và Bạch cười xuề xòa nói:
- Bây giờ thì khác rồi. Bắt đầu từ giờ phút này, anh sẽ chú ý đến em được
chưa?
- Trễ rồi.
- Anh đã bảo là chưa trễ.
Bạch nói, Linh tư lự một chút hỏi.
- Có cần phải mời cả Khả Di và Bích Ngọc không?
Bạch lắc đầu.
- Tối nay thì không, vì anh muốn tối nay chỉ dành riêng cho hai đứa mình
thôi.
Linh nghe có cả một bản nhạc mùa xuân vang lên trong tim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.