MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 163

Anh đã đổi ý...
Triết lắc đầu.
- Anh không hề đổi ý. Đấy chẳng qua là... Anh không có con đường lựa
chọn nào khác thôi.
- Anh đừng có nói bằng cái giọng lưỡi tiêu cực đó. Bộ bây giờ anh muốn
mất cả vợ con nữa à?
- Anh không sợ chuyện đó. Bởi vì con bao giờ chẳng là của anh? Nó họ
Điền cơ mà?
Khả Di không đồng ý.
- Chỉ họ Điền không cũng chẳng đơn giản. Chúng nó không chỉ cần cái số
tiền trợ cấp hàng tháng của anh không thôi. Mà chúng nó cần tình thương
của một người chạ Anh phải nhớ điều đó và phải tròn trách nhiệm.
Triết ngồi yên suy nghĩ.
- Có lẽ... Anh không thể làm gì khác hơn. Bởi vì em nào có cho anh con
đường nào khác, để lựa chọn.
- Anh đừng nói vậy, em nào dám cưỡng bức, bắt anh phải thế này thế nọ?
Em chỉ muốn đưa anh vào đúng cái quỹ đạo mà anh phải đi.
Và Khả Di cười nói:
- Anh biết không. Lúc em còn đi học, chưa gặp anh. Đọc sách báo, em chúa
ghét những người đàn bà giựt chồng người khác. Em khinh bỉ và xem họ
như những con người hạ cấp, vô liêm sỉ... Vậy mà cuối cùng rồi tới mình
cũng đi vào con đường đó. Vậy mà còn ngụy biện... Xem đó là tình yêu tự
nhiên. Nhưng bây giờ nghĩ lại, mới thấy là mình nào có khác gì họ. Những
con người đáng bị phỉ nhổ.
- Em làm sao nói vậy được? Họ khác, hành động vì một lý do khác chứ nào
phải tình yêu?
- Làm sao anh biết là họ khác? Ngay cả những người đàn bà phong trần
như gái điếm gái bán bar giựt chồng người khác, đôi khi nào phải vì tiền
danh vọng... ai cũng có lý do của mình.
- Bây giờ anh không muốn tranh luận với em nữa. Chúng ta chỉ còn một
khoảng thời gian ít ỏi. Ba ngày tức là bảy mươi hai tiếng đồng hồ. Thời
gian này nên dành riêng cho hai tạ Anh đề nghị thế này, mình kiếm một nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.