MÊ CUNG ÁN - Trang 113

Địch Công gật đầu. Ông vuốt râu rồi nói, “Đinh Y có trình báo rằng công
tử đã thuê người làm nội gián trong Đinh gia trang!”

Ngô Phong phá lên cười. Y nói, “Thật là một lời dối trá lố bịch! Thảo dân
từ lâu đã không đếm xỉa đến vị tướng quân hữu danh vô thực ấy. Thảo dân
sẽ không thèm bỏ một xu ra để biết ông ta đang làm gì!”

Địch Công hỏi, “Thân phụ của công tử đã quy cho Đinh lão Tướng quân tội
gì?”

Ngô Phong nghiêm sắc mặt. Y cay độc nói, “Lão già vô sỉ ấy đã hi sinh
tính mạng cả một đạo quân của triều đình, tổng cộng tám trăm bậc trung
lương, để bản thân thoát khỏi tình thế hiểm nghèo. Tất cả bọn họ đều bị bọn
mọi rợ ấy xé xác. Đinh Hổ Quốc đó có thể sẽ bị chặt đầu nếu thời điểm đó
trong quân đội không xảy ra sự bất mãn lan rộng. Bởi thế, các vị thượng
quan không muốn tội lỗi của ông ta bị công khai. Ông ta buộc phải xin từ
quan.”

Địch Công yên lặng. Ông đi lại dọc theo các bức tường và ngắm nhìn tranh
của Ngô Phong. Đều là tranh vẽ những nhân vật trong đạo Phật. Quan Thế
Âm Bồ Tát được thể hiện rất nhiều lần, có khi đứng một mình, có khi lại
cùng với nhiều vị khác.

Địch Công quay lại nói, “Nếu ta có thể kết thúc cuộc đàm đạo thẳng thắn
này bằng một câu thẳng thắn, xin cho phép ta được nói thẳng. Ta không
nghĩ cái gọi là tân họa pháp của công tử sẽ là một bước tiến. Có thể một ai
đó sẽ quen với họa pháp này. Công tử có thể tặng ta một bức tranh để ta
nghiên cứu trong lúc thư nhàn không?”

Ngô Phong nhìn Địch Công nghi ngờ. Sau một hồi do dự, y gỡ xuống một
bức tranh cỡ trung vẽ Quan Thế Âm Bồ Tát cùng bốn vị thần tiên khác. Y
trải bức tranh ra án thư và cầm lấy dấu triện, một khối ngọc bích nhỏ được
chạm tinh xảo, được đặt trên một chiếc giá gỗ nhỏ xíu. Ngô Phong ấn dấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.