MÊ CUNG ÁN - Trang 114

triện vào hộp son và in dấu vào một góc tranh. Trong dấu triện có chữ
“Phong”, tên của người vẽ tranh. Rồi y cuộn bức tranh lại và trao cho Địch
Công.

“Thảo dân bị bắt giữ rồi sao?”

“Cảm giác tội lỗi dường như đã đè nặng lên tâm trí ta”, Địch Công tỏ bày.
“Không, không ai bắt giữ công tử cả. Nhưng công tử sẽ không được rời
khỏi căn nhà này cho đến khi được phép. Xin chúc công tử bình an, đa tạ vì
đã tặng tranh!”

Địch Công ra hiệu cho Hồng Sư gia. Hai người xuống thang. Ngô Phong
cúi đầu từ biệt. Y không buồn tiễn khách ra cửa.

Vừa bước xuống phố chính, Hồng Sư gia đã sa sả, “Tên nhà quê xấc láo
này sẽ phải nói năng kiểu khác khi phải chịu hình trên đại đường của đại
nhân!”

Địch Công cười, “Ngô Phong là một kẻ vô cùng khôn ngoan, nhưng y lại
vừa phạm sai lầm đầu tiên!”

Đào Cam và Kiều Thái đang đợi Địch Công ở thư phòng của ông. Hai
người đã mất cả buổi chiều ở Tiền gia trang và thu thập các chứng cư liên
quan đến vài vụ tống tiền. Đào Cam xác nhận lời chứng khai của Lưu Vạn
Phương trước công đường, chính Tiền Mưu đã trực tiếp nhúng tay vào hầu
hết mọi vụ việc; hai môn khách của hắn dường như chỉ còn biết đồng ý bất
cứ khi nào chủ nhân đòi hỏi.

Địch Công uống hết chén trà mà Hồng Sư gia đưa. Rồi ông mở bức tranh
của Ngô Phong ra và bảo, “Giờ chúng ta bắt đầu nghiên cứu họa pháp! Đào
Cam, mau treo bức tranh này lên tường, cạnh bức tranh phong cảnh của
Nghê Tuần phủ!”

Địch Công ngồi xuống ghế và quan sát cả hai bức tranh một lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.