MÊ CUNG ÁN - Trang 126

“Đây chắc chắn là một nơi hò hẹn bí mật!” Đào Cam nghĩ. Y thấy một hốc
tường phù hợp để trốn và quan sát Ngô Phong, đồng thời y có thể ẩn mình
và đợi bất cứ kẻ nào khác sắp đến.

Ngồi trong hốc tường đó, Đào Cam khoanh tay và nhắm mắt lại, sử dụng
thính giác để cảm nhận mọi âm thanh. Y không dám liên tục nhìn ra chỗ
Ngô Phong vì y biết nhiều người rất nhạy cảm khi có kẻ nhìn trộm. Y ngồi
đó một lúc lâu. Không có chuyện gì xảy ra cả.

Ngô Phong thỉnh thoảng thay đổi tư thế. Một hai lần gì đó, y nhặt vài hòn
sỏi và ném xuống ao để tiêu khiển. Cuối cùng, họa sư đứng lên và đi lại
quanh khoảng sân, có vẻ y đang chìm trong suy nghĩ.

Thêm nửa canh giờ nữa trôi qua, Ngô Phong bỗng bỏ đi. Đào Cam thu
mình lại trong hốc tường, nép sát mình vào tường đá ẩm ướt. Ngô Phong
rảo bước quay về, mắt không trông ngang.

Trở lại con ngõ nhỏ dẫn về chỗ ở, họa sư đứng bất động trong góc đường
và nhìn quanh. Rõ ràng y muốn xem Mã Vinh có ở ngoài phố không. Rồi y
vội bỏ đi và biến mất vào lối hẹp giữa tửu điếm và nhà kế bên.

Đào Cam thở dài nhẫn nhịn và quay về huyện nha. Trong tửu điếm vô cùng
náo nhiệt. Sau khi những câu chuyện tiếu lâm của Mã Vinh đã tàn, chủ
quán cũng kể một loạt chuyện của gã. Hai gã kia là hai thính giả say mê
nhất. Cả hai sôi nổi vỗ tay tán thưởng sau mỗi câu chuyện và sẵn sàng để
bữa rượu này kéo dài hàng giờ.

Cuối cùng, Ngô Phong xuống thang và cùng ngồi vào bàn. Mã Vinh đã
uống nhiều tuần rượu đến nỗi y cũng không nhớ là bao nhiêu. Nhưng y có
tửu lượng phi thường và đầu óc vẫn tỉnh táo. Y nghĩ nếu có thể ép Ngô
Phong uống, y sẽ thu được nhiều điều từ tay họa sư. Do vậy, y xởi lởi chào
đón Ngô Phong như một người bạn cùng từ kinh thành đến và bưng rượu
mời tay họa sư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.