MÊ CUNG ÁN - Trang 127

Ngô Phong than phiền rằng y thua xa cả bốn người kia. Y rót nửa vò rượu
mạnh vào một chiếc bát vẫn dùng để ăn cơm và uống một hơi cạn sạch. Đối
với y, rượu không khác gì nước lã.

Rồi y mời Mã Vinh một bát và kể một câu chuyện dài nhưng rất khôi hài.

Mã Vinh bắt đầu thấy hơi men đã bốc lên. Y thấy nhức đầu và om sòm kể
một câu chuyện khác, khó khăn lắm mới kể xong được.

Ngô Phong lớn tiếng tán thưởng. Họa sư uống cạn liền ba bát rất nhanh
gọn, rồi lật chiếc khăn ra sau, thu khuỷu tay lên bàn, tiếp tục kể một loạt
chuyện lạ về những sự kiện ở kinh thành, chỉ dừng lại khi uống thêm. Quả
thực y vô cùng thích rượu, uống cạn một bát chỉ bằng một hơi.

Mã Vinh coi họa sư là hảo bằng hữu. Y đoán Ngô Phong là một người rất
thích kết giao. Y nhớ mình có muốn hỏi Ngô Phong điều gì đó nhưng
không thể nghĩ ra. Mã Vinh định rót tiếp một tuần rượu nữa.

Hai gã kia xin rút lui trước. Chủ quán nhờ vài bằng hữu ở quanh đó đưa cả
hai về nhà. Mã Vinh thấy mình đã say mèm. Y kể một câu chuyện hóm
hỉnh nhưng kể đến đoạn cuối thì lẫn lộn hết cả. Ngô Phong uống thêm một
bát nữa và kể một câu chuyện tiếu lâm đầy tục tĩu đến nỗi chủ quán phá lên
cười như điên. Mã Vinh không hiểu ý đồ của câu chuyện nhưng y vẫn cho
đó là câu chuyện vô cùng khôi hài và cười lớn. Y lại uống với Ngô Phong
một bát nữa.

👁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.