MÊ CUNG ÁN - Trang 129

HỒI 12

Tranh Bồ Tát hiện ra dị điểm
Phương Huyền Lan lấy trộm thơ tình

Sáng hôm sau, khi Đào Cam băng qua sân chính của huyện nha đến thư
phòng của Địch Công, y thấy Mã Vinh ngồi gập người trên ghế đá, gục đầu
vào hai bàn tay.

Đào Cam đứng chăm chú nhìn hình hài câm lặng kia, rồi hỏi, “Mã đệ, có
chuyện gì với đệ vậy?”

Mã Vinh đưa tay phải lên làm một cử chỉ mơ hồ. Không buồn ngẩng lên, y
cất giọng khàn khàn, “Lão huynh cứ đi đi, đệ muốn nghỉ ngơi. Đêm qua, đệ
có uống rượu với Ngô Phong. Lúc đó đã quá muộn, nên đệ đành ngủ qua
đêm ở tửu điếm đó, mong có thể tìm hiểu thêm về hành tung của Ngô
Phong. Đệ vừa về đến đây nửa canh giờ trước.”

Đào Cam nhìn y nghi ngờ rồi sốt ruột hỏi, “Đi cùng ta! Đệ phải nghe ta
trình báo với đại nhân và xem ta đem về điều gì!“Vừa nói, y vừa cho Mã
Vinh xem một gói nhỏ bọc bằng giấy.

Mã Vinh miễn cưỡng đứng dậy. Hai người vào thư phòng của Địch Công.

Địch Công đang ngồi bên án thư, chăm chú đọc tài liệu. Hồng Sư gia ngồi
một góc nhấp trà sáng. Địch Công ngẩng lên khỏi tập giấy, “Hai bằng hữu”,
ông nói, “tay họa sư đêm qua có ra ngoài không?”

Mã Vinh xoa hai bàn tay to lớn lên trán, buồn bã nói. “Bẩm đại nhân, đầu
thuộc hạ nặng như chứa đá. Đào Cam có thể trình báo với đại nhân!”

Địch Công nhìn dáng vẻ hốc hác của Mã Vinh với ánh mắt dò xét. Rồi ông
quay sang để lắng nghe Đao Cam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.