MÊ CUNG ÁN - Trang 153

Họ lặng lẽ ra về. Vừa vào đến thư phòng, Địch Công bảo người đem trà
nóng lên. Ông ngồi xuống bên án thư. Đào Cam và Hồng Lượng cũng ngồi
xuống ghế. Rồi Địch Công nói, “Lão hãy cho người ra ngoài gọi Ngỗ tác
đến đây!”

Sư gia đi khỏi, Địch Công bảo Đào Cam, “Vụ án mạng này ngày càng trở
nên phức tạp. Thậm chí trước khi chúng ta xác định được hung thủ đã gây
án thế nào, chúng ta lại thấy hắn có một loại hung khí thứ hai để dự phòng.
Ngay khi phát hiện ra bị cáo Ngô Phong có một nữ nhân bí ẩn, chúng ta
cũng biết thêm là nguyên cáo Đinh Y cũng có một tình nương bí mật!”

“Đại nhân”, Đào Cam nói với vẻ tinh ranh, “Có thể nào hai vị cô nương đó
cùng là một người không? Nếu Ngô Phong và Đinh Y là tình địch, vậy thì
lời buộc tội của Đinh Y có phần sáng tỏ rồi!”

Địch Công có vẻ vui mừng. “Đó là một gợi ý hay!”

Dừng lại một lát, Đào Cam nói tiếp, “Thuộc hạ vẫn không thể hiểu bằng
cách nào mà hung thủ khiến Đinh Tướng quân nhận chiếc hộp có toàn mơ
tẩm độc! Hung thủ phải là người đích thân đưa nó cho ông ta. Chúng ta
thấy có một loạt tặng phẩm ngoài hành lang. Hung thủ không thể để hộp
mơ ở đó, vì làm sao hắn biết Đinh Tướng quân sẽ chọn hộp nào? Hộp mơ
ấy chỉ có thể do chính Đinh Y hoặc ai đó trong nhà đem đến.”

“Vậy thì, tại sao hung thủ không lấy chiếc hộp trong tay áo Đinh Tướng
quân sau khi giết ông ta? Tại sao lại bỏ lại một phần chứng cớ ở hiện
trường vụ án?”

Đào Cam lắc đầu bối rối. Một lát sau, y nói, “Chúng ta đôi khi vẫn phải đối
mặt với nhiều câu hỏi nan giải cùng thời điểm. Ngoại trừ vụ án mạng này,
chúng ta còn có thông điệp ẩn giấu trong bức tranh phong cảnh trên tường,
vị khách bí ẩn ở nhà Tiền Mưu vẫn đang nhởn nhơ ngoài kia và âm mưu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.