MÊ CUNG ÁN - Trang 186

chăng là vị bằng hữu của lão gia, có thể là một ẩn sĩ. Nhưng dân nữ không
hề hỏi.”

Địch Công vuốt râu. Sau khi trầm ngâm một lúc, ông nói, “Bản quan cho
rằng phu nhân có giữ một số bút tích của Nghê đại nhân?”

Mai thị lắc đầu. “Khi lão gia hợp hôn với dân nữ”, nàng mộc mạc nói, “dân
nữ không biết đọc hay biết viết. Chính lão gia đã dạy cho dân nữ biết ít
nhiều, nhưng đương nhiên dân nữ chưa bao giờ đủ khả năng để thấu hiểu
thư pháp của lão gia. Chắc chắn còn một vài bản thư pháp của lão gia trong
trang viên của Nghê Kỳ. Đại nhân có thể đến hỏi hắn.”

Địch Công đứng dậy, “Ta hiểu rằng phu nhân đã bất chấp tất cả để đến đây.
Xin phu nhân hãy tin rằng, bản quan sẽ dùng tất cả khả năng để tìm ra
thông điệp bí ẩn trong bức tranh của Nghê đại nhân. Cho phép bản quan
chúc mừng công tử. Công tử rõ ràng là một thiếu niên tài tuấn!”

Mai thị và Nghê San đứng dậy cúi đầu thi lễ, rồi Hồng Sư gia tiễn họ ra
ngoài.

Khi quay lại, lão nói, “Đại nhân, có vẻ không gì gian nan bằng việc có
được một bản bút tích của Nghê đại nhân! Có lẽ chúng ta phải thỉnh xin ở
kinh thành thì may ra có. Bộ Lễ chắc chắn còn lưu nhiều giác thư cũ gửi
cho Thánh thượng mà Nghê đại nhân đã soạn thảo.”

“Phải mất cả tháng trời đấy”, Địch Công đáp. “Có thể Lý phu nhân kia có
một bức tranh do Nghê đại nhân đề từ. Lão Hồng, hãy thử tìm hiểu xem bà
ấy còn sống không, và từng sống ở đâu. Những dữ liệu về vị ẩn sĩ, bằng
hữu của Nghê đại nhân còn rất mờ nhạt, ta không mấy hi vọng tìm được
ông ta. Có thể, ông ta cũng đã quy tiên.”

“Đại nhân có định xét xử vụ án nhà họ Đinh chiều nay không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.