MÊ CUNG ÁN - Trang 279

quay ra phố, nàng trông thấy chữ “Lý” trên cánh cổng của một căn nhà
xinh đẹp.

Huyền Lan đứng giữa cửa và gõ chiếc vòng đồng, nàng không nén nổi ý
muốn được vào trong.

Không có ai trả lời. Trí tò mò trong lòng thiếu nữ lại càng được nhóm lên
và khiến nàng kiên quyết phải tìm cách nhòm vào trong. Nàng gõ cửa lần
nữa, mạnh hết sức có thể. Rồi nàng áp tai lên cửa.

Nàng nghe thoáng tiếng chân người chạy qua lại.

Nàng đang gõ lần nữa thì cánh cửa mở ra. Một nữ nhân trung niên, ăn vận
dung dị đứng trước cửa, trên tay bà ta là chiếc gậy có một đầu bọc bạc. Bà
ta nhìn Huyền Lan từ đầu đến chân rồi lạnh lùng hỏi, “Tiểu cô nương, sao
lại gõ cửa nhà ta?”

Huyền Lan nhìn lối phục sức và cách cư xử thì đoán ngay bà ta chính là Lý
phu nhân. Nàng cúi đầu chào và kính cẩn thưa, “Tiểu nữ là Huyền Lan, con
gái của ông thợ rèn Phương Chính. Tiểu nữ đang tìm một họa sư có thể
chiếu cố mà chỉ giáo cho tiểu nữ học vẽ, và một chủ hiệu bán giấy đã chỉ
tiểu nữ đến đây. Tiểu nữ bạo dạn tìm đến để tỏ lòng kính trọng với phu
nhân, dù chủ hiệu giấy có nói phu nhân không còn nhận thêm học trò nữa.”

Mệnh phụ kia trầm tĩnh nhìn Huyền Lan. Bỗng bà ta mỉm cười bảo, “Quả
là ta không nhận thêm học trò nữa. Nhưng vì cô nương bất chấp tất cả để
đến tìm ta, nên xin mời cô nương vào dùng trà!”

Huyền Lan cúi đầu lần nữa. Nàng đi theo Lý phu nhân, bà ta tập tễnh đi qua
một hoa viên nhỏ nhưng trang nhã, đến một nơi giống như đại sảnh của tư
gia.

Trong khi Lý phu nhân đi lấy nước sôi,Huyền Lan nhìn quanh, thầm
ngưỡng mộ quang cảnh thanh lịch chốn này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.