MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 205

“Bách Lý, nhất định có thể.” Tiểu Lam kiên định vỗ vỗ đầu vai

nàng, ánh mắt càng chắc chắn hơn.

Hai gã binh lính lúc trước trở lại phòng giam, đi đến phía trước

Bách Lý, có chút bất an nói: “Lý phi, đắc tội rồi.”

“Thủy Cơ đâu? Thủy Cơ thế nào rồi?” Ánh mắt của Bách Lý ở

giữa hai người di chuyển, đầu lông mày khẽ nhướng lên.

“Này….” Hai gã binh lính do dự ấp úng mở miệng: “Nàng còn

sống.”

“Còn sống, vậy là tốt rồi, mau dẫn ta đi gặp nàng.”
“Bách Lý……..” Tiểu Lam nhìn bọn họ từng người một bị

mang đi, trong lòng sớm đã bị sợ hãi chiếm hết.

“Tiểu Lam” Bách Lý khẽ mấp máy môi, lại không nói được

một câu, chỉ đành phải khẽ cắn răng đi ra khỏi địa lao.

Bên ngoài ánh sang nhàn nhạt trong suốt, tuyết, có lẽ đã rơi lâu

rồi, trắng xóa không nhìn thấy một màu sắc nào khác nữa.

Bách Lý khẽ giũ bông tuyết trên vai, một mảnh mênh mông,

giống như một tờ Tuyên Thành, vẽ đầy những dấu chân hỗn độn.

Bước chân dẫm trên tuyết phát ra tiếng sột soạt, nhưng vào

trong tai Bách Lý lại nghe rất chói tai.

Đến gần doanh trại, tim Bách Lý không tự giác được cảm thấy

nhói lên, sự yên tĩnh làm người ta run sợ.

Tải eBook: www.dtv-ebook.com

Quyển 2

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.