MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 206

Chương 22: Được cứu

Theo bản năng, Bách Lý hướng về phía tuyết rơi nhìn lên trên,

liền thấy một người bị treo cao trên cột cờ, tóc che khuất khuôn mặt
nữ tử, trên người phủ đầy tuyết, hai tay bị trói lên phía trên, quần áo
trên người cũng nát vụn không thể tả, thân mình yếu ớt so với
những bông hoa tuyết còn nhẹ hơn.

“Thủy Cơ” Bách Lý bước nhanh hơn chạy đến dưới cột cờ,

đung đưa thân thể của nàng, Thủy Cơ nghe được tiếng động, lông
mi bị đóng băng mỏng run rẩy, vẫn như cũ không nhúc nhích.

Bách Lý vội ôm nâng chân của nàng lên trên, đôi tay hết sức ép

cảm thấy buông lỏng, cả thân thể vừa nghiêng tới trước một chút
liền bị sợi dây kéo kéo trở lại. Lúc này Thủy Cơ mới mở mắt ra:
“Ngươi buông ta ra……”

“Ta không buông.” Hai mắt Bách Lý đẫm lệ mơ hồ nhìn Thủy

Cơ, bởi vì đôi tay bị treo lên, hai bên tay áo rớt xuống bả vai, hai tay
cóng đến tím bầm “Kiên trì một lát nữa.”

Binh lính bên cạnh nhìn thấy một màn này, nhất thời có vẻ

không biết làm sao, cho đến khi âm thanh của Liễu Vân Tường hùng
hùng hổ hổ truyền đến mới lấy lại tinh thần.

“Mẹ nó, kêu các ngươi mang người đến ngay, người đâu?”
“Liễu, Liễu tướng quân, người đã mang đến.”
Theo ánh mắt hai binh lính Liễu Vân Tường liền thấy được

Bách Lý ở dưới cột cờ.

“Ôi, tình cảm của hai người cũng không tệ nha.” Liễu Vân

Tường cười cười đi về phía hai người, đứng lại phía sau Bách Lý.

“Liễu tướng quân, ngươi tha cho Thủy Cơ đi.” Bách Lý quay

đầu nửa cầu khẩn, đôi tay vẫn như cũ thật chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.