MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 207

“Lý phi, xem ngài nói kìa, ta đây không phải đã thả nàng rồi

sao? Tối hôm qua quá nóng, ta đây là giúp cho nàng giải trừ nóng
đấy chứ.” Liễu Vân Tường tiện đà ra vẻ bộ mặt bi thương nói tiếp:
“Ngươi ngoan ngoãn vâng lời thì cũng không cần phải chịu khổ như
vậy rồi.”

Thấy thật lâu Bách Lý cũng không nói, Liễu Vân Tường nổi

nóng túm cánh tay của nàng kéo về phía sau: “Hiện tại, nên đến
phiên ngươi rồi.”

“A……..” Mất đi lực nâng đỡ của Bách Lý, dây thừng chỗ cổ

tay Thủy Cơ chợt căng lên, mười ngón tay đau đớn mở ra lại nắm
chặt, máu đỏ tươi lại chảy trên những vệt máu đã khô cạn lúc trước,
hình thành từng luồng chảy xuống cánh tay.

“Ngươi buông ta ra………” Bách Lý dung sức đẩy hắn ra, cố

gắng trở lại cột cờ kéo lần nữa.

“Tốt, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, lão tử

cũng không cần khách khí với ngươi nữa.” Liễu Vân Tường cầm lấy
roi da trong tay binh lính bên cạnh, hung hăng quất xuống lưng
nàng.

“Ưm….” Bách Lý đau đớn kêu rên thành tiếng, cảm thấy một

trận bỏng rát từ lưng lan tràn ra toàn thân, thậm chí có thể cảm giác
được máu đang chảy ra.

Thấy Bách Lý vẫn không chịu buông tay, Liễu Vân Tường thẹn

quá hóa giận gọi binh sĩ ở một bên: “Đem nàng kéo vào doanh
trướng cho ta.”

“Dạ” Hai người bước lên phía trước, dùng sức lôi kéo cánh tay

của nàng.

“Buông ra.” Bách Lý trừng mắt nhìn hai người, không chịu

buông lỏng chút nào.

Bị lực kéo ra ngày càng lớn, Bách Lý dứt khoát dựa đầu vào

đùi của Thủy Cơ, bộ dáng có đánh chết cũng không buông, ba người
cứ như vậy lôi kéo, ai cũng không chịu buông tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.