MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 208

Một màn này vừa vặn rơi vào trong mắt của Tập Ám cùng Lý

Nam ở phía xa xa. “Vương gia….”

Tập Ám không nói một câu, chỉ là nắm chặt cương ngựa chạy

nhanh trên nền tuyết trắng xóa, mọi người nghe được thanh âm của
ngựa đồng loạt quay đầu lại.

Bách Lý vừa thấy là Tập Ám, không xác định được nhắm chặt

mắt, lại mở to, khi đó liền phát hiện hắn đã đến trước người mình,
vui sướng quay đầu lắc lắc: “Thủy Cơ, ngươi không sao, ngươi
không sao rồi.”

Thủy Cơ giống như đáp lời chớp chớp mắt, sắc mặt tái nhợt

dọa người.

Liễu Vân Tường căn bản không có nghĩ tới hôm nay Tập Ám

lại trở về, chỉ có thể dựa theo lý do ban đầu tiến lên giải thích:
“Vương gia, này, thuộc hạ đây là đang thẩm vấn hai người họ,
không nghĩ tới Thủy Cơ cũng là cùng phạm tội.”

Tập Ám không nói một lời, ánh mắt như đao nhọn xẹt qua, xà

tiên trong tay đột ngột nhanh chóng bay ra, quấn chặt cần cổ Liễu
Vân Tường.

“Vương….tha mạng.” Trên cổ bị sít chặt tắt nghẽn làm cho

Liễu Vân Tường sợ hãi bắt lấy một đầu xà tiên, một trận đau đớn
kịch liệt trong lồng ngực.

“Lời nói của bổn vương mà ngươi cũng không nghe rồi hả?”

Một câu nói cực kì bình thường, trong miệng Tập Ám nói ra cũng là
tà nịnh đến cực điểm, mơ hồ trong đó còn có thể nghe thấy một cỗ
mùi máu tươi nhàn nhạt.

Hai tay Liễu Vân Tường càng dùng sức bám víu lấy xà tiên, hy

vọng ở bên trong có thể hé ra một chút khe hở để hô hấp. Con mắt
của Tập Ám lạnh lùng rét buốt liếc nhìn mọi nguời “Sưu” một tiếng
thu hồi lại xà tiên, một lần nữa vung ra khi đó, nửa bên mặt Liễu
Vân Tường đã là huyết nhục mơ hồ.

Mọi người đều kinh ngạc, Liễu Vân Tường thẳng tắp quỳ rạp

xuống trước chiến mã màu đen, giọt máu trên mặt chạm xuống màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.