MÊ LỘ QUÁN - Trang 149

Cô không trả lời.
Chẳng lẽ… Không!
Utayama cảm thấy cực kỳ sợ hãi. Nhìn tấm biển đồng khắc tên vị thần rượu

Dionysus, anh lại gọi, giọng như cầu xin, “Keiko!”

Anh mất kiên nhẫn, cầm lấy nắm đấm lắc mạnh.
“Ai đấy… anh Utayama phải không?” Bên trong bỗng vọng ra giọng ngái ngủ

của Keiko. Nghe cô trả lời, anh lập tức yên tâm.

“Anh đây. Xảy ra chuyện lớn rồi. Mau dậy mở cửa cho anh.”
“Vâng.”
Sau đó là tiếng gạt then trong sang bên, rồi cửa mở. Keiko đang mặc áo ngủ

màu trắng, nghiêng đâu, vẻ mặt ngơ ngác.

“Chuyện gì thế? Mấy giờ rồi?”
“Nguy rồi. Lại xảy ra án mạng…”
“Hả?” Keiko dừng tay đang dụi mắt, há hốc miệng. Dường như vừa nghe thấy

từ ‘án mạng’, cô liền tỉnh cả ngủ.

“Kiyomura và Hayashi… à, bây giờ Funaoka quan trọng hơn. Cô ấy bị thương

ở đầu, rất nguy hiểm, em mau lên…”

“Hiểu rồi.”
Cô ngắt lời Utayama, chạy trở vào giường mặc thêm áo len, rồi lấy chiếc hộp

đựng thuốc men và bông băng sơ cứu mà cô luôn mang theo mỗi khi đi xa ra khỏi
túi xách đặt trên bàn.

“Ở đâu? Đại sảnh à?”
“Trong phòng cô ấy.”
“Dẫn em đi.”
Keiko đang có bầu, không thể chạy. Utayama tuy nhắc vợ đừng sốt ruột, nhưng

vẫn rảo bước vượt lên trước, dẫn cô đến phòng Funaoka.

“Vết thương có nặng không?”
Utayama chỉ biết lắc đầu, “Anh không rõ nữa. Ban đầu anh cứ tưởng cô ấy

chết rồi.”

“Bị ai đó đánh à?”
“Ừ.”
“Anh vừa nhắc đến Kiyomura và Hayashi, chẳng lẽ họ cũng…”
“Hai người ấy bị giết rồi…”
“Sao lại thế…” Keiko bỗng nghẹn lại, cô nắm chặt tay Utayama.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.